“im miệng!”
Giận quát một tiếng, Tà Vô Nguyệt chỉ về mũi Bạch cung phụng, cắn răng nói: “Hiện tại ngay cả ngươi cũng đều nói như vậy? Đừng quên, là Ma Sách Tống dưới sự thống trị của bản tông, mới có thể tấn thăng lên trung tam tống!” Bật cười gật đầu, Bạch cung phụng thản nhiên nói: “Không sai, công huân của Tông chủ xác thực rất cao, nhưng mà công tích lớn nhất của ngài, có lẽ là dẫn Trác Phàm đi vào tông môn!”
Da mặt run rẩy, Tà Vô Nguyệt nghe xong lời này, thiếu chút nữa phun ra ngụm máu tươi. “Ai, tông chủ, không phải lão phu muốn đả kích người, nhưng người thân là chủ một tông, hẳn phải hiểu rõ sâu cạn của mình mới đúng.”
Cười khẽ một tiếng, Thạch cung phụng thản nhiên nói: “Ha ha ha... Thực ra mà nói, lão phu cũng rất muốn tôn Trác Phàm thay thế người, quyết định lúc trước của đại cung phụng tuyệt không sai, lúc trước là do không có người nào thích hợp hơn người, nhưng bây giờ lại xuất hiện một người, đương nhiên là muốn thay đổi. Lão phu thiết kế mướn Trác Phàm chết, trăm phương ngàn kế muốn giết hắn, cũng chỉ vì hắn là địch của lão phu, chỉ thế thôi. Nhưng bàn về tài cán, lão phu bội phục vô cùng với hắn!“. “Thạch cung phụng, ngươi.”
“Còn nữa!” Tà Vô Nguyệt gầm thét, tức hổn hển, nhưng còn chưa đợi hắn nói xong, Thạch cung phụng đã khoan thai nhìn về phía hắn, cười ta nói: “Tông chủ, từ nay về sau, người phải sửa lại tính khí của mình. Phải biết, tông môn hiện tại, đều là người của lão phu. Lão phu dìu người ngồi lên, thì người cứ thanh thản ổn định mà ngồi, đừng lại giống như trước đây, ở không thì đi kiếm chuyện! Muốn nắm giữ thứ không thuộc về mình, dù thế nào cũng phải trả giá một chút, ha ha ha...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây