Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 1360: Tam đại trí tinh cùng ra tay 2

Chương Trước Chương Tiếp

“Ừm... Xin hỏi tiên sinh là...” Thân thể hơi cúi xuống, Bạch cung phụng khom người thính giáo. Cười nhạt một tiếng, Lãnh Vô thường cũng ôm quyền hoàn lễ: “Tại hạ, Thiên Vũ Lãnh Vô Thường!” “Cái gì, ngài chính là một trong tam đại trí tinh, Thần Toán Tử, Lãnh Vô Thường?” Không khỏi giật

mình, trong lòng bọn người Bạch cung phụng chấn động, vội vàng ôm quyền nói: “Đại danh của tiên sinh, kính ngưỡng đã lâu?” Thản nhiên cười, Lãnh Vô Thường chậm rãi khoát tay, khiêm tốn nói: “Chư vị khách khí, tại hạ trong mắt chư vị, đoán chừng cũng không phải thứ gì. Nhưng chỉ cần con cờ trong tay ta đủ nhiều, thì lão phu so với bất kỳ người nào trong chư vị đều mạnh hơn!” “Vâng vâng vâng, tiến sinh đại tài, chúng ta đã sớm nghe qua, không nghĩ tới ngài lại ở Lạc gia, thật là để cho chúng ta giật nãy cả mình!” Bọn người Bạch cung phụng liên tục vầng dạ, gật đầu không thôi. Trong lòng mọi người hiểu rõ, có lẽ dạng người mưu trí như Lãnh Vô Thường này, thực lực không đủ, rất khó sinh tồn trong cái thế giới tràn đầy tu giả này. Nhưng một khi làm chưởng sự của một gia tộc, dưới trướng có vô số cường giả tùy thời có thể điều khiển, lực lượng của hắn tất tăng trưởng theo cấp số nhân. Mà lại, trong thế giới tu giả này, chỉ riêng Tây Chầu, những cuộc tranh đấu quy mô lớn rất ít phát sinh, hắn cũng rất khó có đất dụng võ. Nhưng bây giờ lại khác, bọn họ đang bị tam tông truy sát,

rất cần một trí giả giống Lãnh Vô Thường chỉ điểm sai lầm cho bọn hắn, cho nên mọi người khi đối với hắn rất là cung kính.

Hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn họ, Lãnh Vô Thường cười nhẹ một tiếng, không thèm để ý, chỉ thản nhiên nói: “U Minh vừa mới đi nhìn tình hình chiến đấu, những người này đánh một cái thì tản đi, không ai có thể đem những người này tụ lại thành một tập thể, cho thấy người bên trong đều tầm thường, không có tài lãnh đạo. Nhìn thì tất cả đều là cao thủ Hóa Hư cảnh, nhưng thật ra thì chia bè chia phái, không khác gì chia từng đám đi đánh nhau!” “Những người như vậy là dễ đối phó nhất, một tiếng trống tăng khí thế, hai tiếng thì suy, ba tiếng thì kiệt. Sau ba trận, bọn họ tất lui. Đến đó các ngươi có thể yên tâm, rất nhanh bọn họ sẽ ngoan ngoãn lăn về nhà!” “Ách, Lãnh tiên sinh, người nói U Minh là thất khiếu quý linh lung, đệ tử của U Qủy Thất sao?” Lúc này, Bạch cung phụng nhướng mày, lên tiếng hỏi thăm. Nhàn nhạt gật đầu, Lãnh Vô Thường cười cười nói: “Không sai, người nghe qua danh hào của hắn?” “Đúng vậy a, lúc trước UQủy Thất từng muốn gia nhập Ma Sách Tông ta, tìm kiếm chỗ dựa cho U Minh Cốc. Có điều hắn mặc dù thông minh, nhưng từ chất khá thấp, không bị tổng môn nhìn trúng. Bất quá sau này hắn được mọi người xưng là Thiên Vũ Tam đại trí tinh, cũng là danh xứng với thực. Bàn về âm mưu quỷ kế, xác thực rất khó kim người có thể đánh đồng. Không nghĩ tới đệ tử của hắn lại ở Lạc gia, vậy chẳng phải bên trong Lạc gia tề tụ hai vị phụ tá trong tam đại trí tinh? Khó trách sẽ phát triển nhanh chóng như vậy!” Bạch cung phụng cảm than, mọi người đứng một bên cũng gật đầu liên tục, cũng ngạc nhiên khi Lạc gia mời chào Trí Tướng.

Nhìn nhau, Lạc Vân Hải cùng Lãnh Vô Thường cười một tiếng, từ chối cho ý kiến! Chắc qua khoảng một phút nữa, tiếng oanh minh bên ngoài dừng lại, U Minh mang theo chúng chiến tướng Lệ Kinh Thiên đi vào trong đại sảnh. Lãnh Vô Thường nhìn hắn, không khỏi sững sờ: “Đánh xong? Không phải kêu người thừa thắng xong lên, lại đánh một nhóm khác sao?” “Không cần thiết!” Không để ý nhún vai, U Minh xùy cười một tiếng nói: “Ngài muốn đánh cho bạn chúng mệt mỏi phải chạy về mượn viện binh, kéo dài thời gian cho Gia Cát lão đầu, ta đã khuyên bọn hắn trở về, trong thời gian ngắn cũng sẽ không lại đuổi đánh, cách này có tác dụng a!” Trố mắt nhìn, Lãnh Vô Thường cười nói: “Khuyên về?” “Đúng vậy, trong những truy binh này, Thiên Hành Tông có sáu mươi lăm người, Ma Sách Tông có hai mươi sáu người, Huyền Thiên Tông có hai mươi mốt người. Trong trận chiến này tuy chúng ta có lợi thế, muốn toàn diệt bọn họ cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu làm vậy sẽ phá hư đại kế của ngài, không phải sao? Ha ha ha?” Cười khẽ một tiếng, U Minh ngồi thẳng trên ghế, sâu xa nói: “Cho nên ta mới tự ra quyết định, giết hai mươi sáu người của Ma Sách Tông, trọng thương hai mươi mốt người của Huyền Thiên Tống, đến nỗi Thiên Hành Tông... Ta nói với bọn họ truyền tin, chúng ta giảng hòa cùng Thiên Hành Tông, để bọn hắn đi về hỏi tông chủ, sau đó bọn hắn cũng ngoan ngoãn đi về!” Nheo mắt lại, Lãnh Vô Thường cười khẽ nói: “Truyền tin, sao ta chưa lấy được?” “Sớm muộn cũng tới thôi, không phải vậy ngài ấy cũng sẽ không bảo ta trong lúc giao chiến, cố gắng đừng thương tổn người của Thiên Hành Tông!”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)