Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 1314: Đại hôn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trác Phàm cười nói: “Sư phụ, lời ấy sai rồi, công tự rõ ràng thì đúng, nhưng bây giờ ta vẫn chưa phải là chủ, đã nhận ngài làm sư, trước mặt ngài là đồ đệ của ngài, đệ tử kính lễ sư phụ, thiên kinh địa nghĩa, có gì không ổn?” Viên lão sững sờ, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài: “Thì ra là thế, Công Tắc công, tư tắc tư, hỗn độn sơ khai, thiên địa vốn là một thể, nhưng Thanh Trọc Nhị Khí, thiên địa cũng rõ ràng. Nguyên lại công và tư có thể chuyển hóa, là lão phu ngu dốt, đẩy hắn đến chỗ chỉ có quyền thế, không có tình người tận mấy trăm năm, mới tạo thành kết quả như bây giờ, đây đều là cái sai của lão phu!” “Ách, sư phụ, ngài nói cái gì vậy?” Trác Phàm sững sờ hỏi.

Viên lão bật cười lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ là lão phu có một thỉnh cầu, lát nữa Tà Vô Nguyệt đi ra, chắc hẳn sẽ tự mình thoái vị. Vì sự an ổn của tông môn, không để liên luỵ hắn và nhiều người hơn. Tuy nói quan mới đến đốt ba đống lửa, tân hoàng đăng cơ tru cửu tộc, nhưng Ma Sách Tổng thế nhỏ, không chịu được giày vò lớn như vậy!” “Ừm... được a, nếu sư phụ đã yêu cầu, Trác Phàm tự nhiên tòng mệnh, không thì ta phủi mông đi

cũng được, dù sao ta cũng không quan trọng vị trí tông chủ nay, ha ha ha.... Viển lão hết sức vui mừng gật đầu, nhưng sâu trong lòng vẫn cười khổ không thôi. Tuy Trác Phàm nói chỉ cần hắn còn ở Ma Sách Tông, hắn sẽ coi Ma Sách Tông là nhà của mình, nhưng sâu nơi đáy lòng, hắn vẫn không coi tông môn là chỗ quan trọng, nếu không, hắn sẽ không coi thường vị trí tông chủ như vậy! Phải dùng phương pháp gì mới có thể để hắn có lòng trung thành với tông môn, có thể tận tâm ra sức đây? Nếu không, tiểu tử này rất dễ bị gió thổi bay đi a! Kẹt kẹt! Đúng lúc này, cánh cửa phòng mở ra, bộ mặt âm trầm của Tà Vô Nguyệt xuất hiện. Tuy thần sắc khi nhìn về phía hai người Trác Phàm vẫn không tốt, nhưng đã không có điên cuồng hay bất thường như lúc trước! Viên lão lạnh lùng nói: “Thế nào rồi, nghĩ thông suốt chưa?” “Ừm!” Tà Vô Nguyệt miễn cưỡng gật đầu. Viên lão thở dài một hơi, không tiếp tục nhìn hắn, mà quay sang hai người Trác Phàm, thản nhiên nói: “Các ngươi cùng lão phu ra ngoài đi, là thời điểm nên cho bọn họ một lời công đạo rồi!” Dứt lời, Viên lão dẫn đầu đi ra ngoài, Trác Phàm, Sở Khuynh Thành cùng Tà Vô Nguyệt đi theo sau lưng. Ầm ầm! Cánh cửa đại điện tông chủ lần nữa bị mở ra, bốn người chậm rãi xuất hiện, mọi người ngoài cửa vừa nghe được động tĩnh liền quay đầu nhìn. Nhất là đám người Bạch cung phụng, cứ một mực nơm nớp lo sợ, liệu Trác quản gia có bị đại cung phụng xử lý mất hay không. Nếu như vậy, bên

mình quần long vô thủ, bọn họ thật không biết làm như thế nào cho phải. May mà, sau khi cửa lớn mở ra, bọn họ thấy hai người Trác Phàm cùng Sở Khuynh Thành bình yên vô sự, mới thở dài một hơi, yên lòng xuống. Ngay sau đó, mọi người sáng rực ánh mắt cùng nhìn về phía Viên lão, muốn hiểu rõ bọn họ đã làm những gì ở bên trong đó! Biết bọn họ đang rất chờ mong, Viên lão vội ho một tiếng, quát to: “Tất cả mọi người nghe kỹ đấy, xét thấy đệ tử Trác Phàm phẩm hạnh ưu dị, tại Song Long hội dũng đoạt giải nhất, vì tông môn dương oai, chỉ huy cao thủ tông môn đánh bại Huyền Thiên chính đạo, được vận chúng tin cậy, công huân chói lọi, quả thật là đại tài trị tông. Cho nên qua thương nghị của ta và tông chủ, tông chủ đã quyết định thối vị nhượng chức, để Trác Phàm tiếp nhận vị trí Tông chủ Ma Sách Tổng, đại điển kế nhiệm, ngày mai cử hành!” Cái gì? Tất cả mọi người cả kinh, hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, không chỉ là đám người Thạch cung phụng, mà cả đám người tạp dịch phòng, Bạch cung phụng cũng vạn vạn không ngờ được rằng lại là kết quả này.

Đại cung phụng thế mà buộc tông chủ thoái vị, thành toàn cho Trác Phàm đãng vị? Không sai, bọn họ đã đoán được, với cái tính tình của Tà Vô Nguyệt, cho dù chết cũng tuyệt không


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)