“Khụ khụ!” Hứa Nhị lang ho khan một tiếng, đánh vỡ không khí cứng ngắc, nhìn Hứa Thất An: “Đại ca, đệ gần đây lại ghi nhớ một bộ phận, cơm nước xong ca tới thư phòng của đệ một chuyến.”
Trong lòng Hứa Thất An vui vẻ, chậm rãi gật đầu: “Được.”
Hy vọng trong ghi chép sinh hoạt hàng ngày của tiên đế sẽ có một chút manh mối, bằng không, ta thật sự không biết nên tiếp tục điều tra như thế nào, có lẽ chỉ có thể bỏ cuộc...
Sau bữa tối, hai huynh đệ vào thư phòng, châm nến, ngồi ở bên bàn, do Hứa Nhị lang ngâm nga, Hứa Thất An nghe.
Tiên đế là hoàng đế rất bình thường, không có công cũng chẳng có tội đến khi lên trời. Tính cách cũng rất ôn hòa, có chút trầm mê nữ sắc, có chút lơ là triều chính, chính là vì như thế, mới liên tục khiến hai đời thủ phụ tay nắm quyền to.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây