Lâm An kháng cự nho nhỏ một phen, liền tùy ý hắn nắm tay mình, hơi cúi đầu, tư thái mừng thầm.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, rất nhanh đến thời gian dùng cơm trưa.
Thẳng đến lúc cung nữ đứng ở trong sân kêu gọi, Lâm An mới chưa hết thèm dừng lại, nàng rất cần có người làm bạn.
“Bữa trưa không thể giữ ngươi ở Thiều Âm cung ăn, ngày mai ta liền dọn đi Lâm An phủ, cẩu nô tài, ngươi, ngươi có thể đến nữa không?” Nàng trong sóng mắt mềm mại đáng yêu mang theo chờ mong cùng một tia khẩn cầu.
“Ta sẽ.” Hứa Thất An nhéo nhéo bàn tay nhỏ mềm mại của nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây