Hứa Thất An không nói hai lời, quỳ xuống kiểu mãnh hổ, để tỏ vẻ mình tôn kính đối với hoàng đế, giọng điệu thâm trầm nói:
“Bệ hạ nhất định phải bảo vệ long thể, không thể quá độ bi thương, cần biết tình thâm không thọ.”
Nguyên Cảnh Đế hít sâu một hơi, ghét cay ghét đắng đối với hắn vừa mới có điều giảm bớt, liền nghe thằng nhãi này nói: “Dân chúng Sở Châu nếu biết bệ hạ ngài bi thương như thế vì bọn họ, dưới chín suối cũng nên vui mừng.”
Sắc mặt Nguyên Cảnh Đế chợt cứng đờ, hung tợn nhìn chằm chằm Hứa Thất An.
Hứa Thất An lúc này đã cúi đầu, cho nên chưa nhìn thấy ánh mắt hung ác ngầm có ý “câm miệng” của Nguyên Cảnh Đế, tiếp tục cao giọng nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây