Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 52: Khóa học hóa học (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“...” Hứa Thất An im lặng một lúc: “Ta cũng không biết.”

Một lượng bạc tương đương tám tiền, một tiền tương đương một trăm văn. Bởi vì không phải 10: 1 tỉ lệ, cho nên độ khó khi tính toán gia tăng thật lớn.

Nhìn bộ dáng của nàng, có lẽ chỉ biết chữ, chứ chưa từng học qua toán thuật.

Cho nên Hứa Thất An cũng không cảm thấy nhục chí anh hùng.

Chử Thải Vi nghe xong, mày cong lên, cảm giác Hứa Thất An là kẻ đồng loại.

“Vậy lúc ngươi phá án sao lại tính toán giỏi vậy.”

“Do ta suy nghĩ thật lâu.”

“À.” Chử Thải Vi nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi giống như ăn không mấy vui vẻ?”

“Không phải, là do hương vị bình thường mà thôi.”

“Nói mò, đây làm người say mê, là một trong những tửu lâu tốt nhất nam thành.”

“Chỗ ta ăn còn ngon hơn.”

Hai mắt của Chử Thải Vi hơi sáng lên.

Hứa Thất An nói tiếp: “Ngươi có rảnh tới nhà ta, ta đồ ăn thật ngon cho ngươi.”

Phòng luyện đan.

Một đám áo trắng vây quanh trước khí cụ thí nghiệm, nhìn chăm chú thao tác của Tống Khanh.

Chén sứ mỏng như vỏ trứng gác ở trên nến được thiêu đốt, hơi nước tỏa ra xung quanh, nước trong chén sứ bốc hơi gần như không còn, bắt đầu kết tinh.

Tống Khanh gõ nhẹ ngón tay giữa, một ngọn lửa xinh đẹp bao lấy kết tinh, chậm rãi nóng chảy.

“Đời trước nếu là có kỹ năng này, trong nháy mắt đốt thuốc, tuyệt đối là lợi khí để tán gái” Hứa Thất An có chút ghen tị với thuật sĩ.

NaCl kết tinh nóng chảy, mặt Tống Khanh lộ ra vẻ ngưng trọng, qua vô số lần đều kẹt tại bên trong khâu tiếp theo:

Sét đánh!

Tống Khanh theo bản năng nhìn về phía Hứa Thất An.

Bao gồm cặp mắt to của Chử Thải Vi ở bên trong, những tên áo trắng khác đều nhìn về phía Hứa Đại lang chăm chú.

Mặt Hứa Đại lang không thay đổi gật nhẹ đầu.

Thế nhưng hắn không chỉ đạo điều gì, chứng tỏ hết thảy trình tự cho tới bây giờ cũng không có vấn đề, Tống Khanh hoàn toàn yên tâm, vỗ tay phát ra tiếng.

Trong không khí bỗng nhiên xẹt ra một chút hồ quang điện sáng rực, kéo dài rồi rót vào chén sứ.

“Ngừng thở.”

Bỗng nhiên, đám người nghe thấy âm thanh của Hứa Thất An, không do dự, lập tức nín thở.

Thật ra mấy người này coi như trực tiếp hút khí độc vào cơ thể, thì đám phi nhân loại này cũng sẽ không có chuyện, Hứa Thất An chỉ theo tư duy quán tính, yêu cầu đại gia nín hơi mà thôi.

Sau một khắc, một màn làm đám Ty Thiên giám áo trắng chấn kinh xảy ra.

Bên trong chén sứ vật kia bất quy tắc tạo thành khối bạc màu trắng, cùng bạc không khác nhau chút nào, chỉ là ngoài rìa của vật kia không có triệt để chuyển hóa thành muối mịn.

“Thành, thành công “

“Tống Khanh sư huynh, ngươi làm sao làm được?”

Nhóm người áo trắng kinh ngạc, trước đó làm sao cũng không thành công, lần này lại một lần liền luyện ra giả ngân.

Không ngoài dự liệu, ngày đó Thải Vi cô nương có thể luyện ra giả ngân, một lần thành công, không phải gặp vận may hay gì bạc h ngọc sá ch. Mà nếu gặp vận may, là bởi vì có ta ở bên cạnh, Hứa Thất An im lặng nghiệm chứng suy đoán trong lòng.

Tống Khanh liếc nhìn giả ngân, lại nhìn các sư đệ đang hưng phấn, sắc mặt hơi có vẻ mờ mịt.

Ta cũng không có thay đổi già cả, trước kia đều là nghĩ đến đây. Gã vô ý liếc nhìn Hứa Thất An, phát hiện tên tiểu bộ khoái này không chút kinh ngạc, ánh mắt trầm ngâm, như đã sớm hiểu rõ.

Tống Khanh giật mình: “Hứa Ninh Yến, ngươi biết nguyên nhân?”

Chử Thải Vi đang suy nghĩ lập tức nhìn về phía Hứa Thất An.

Nhóm người áo trắng cũng thi nhau quay đầu.

Hứa Thất An đứng chắp tay, cười: “Vấn đề này không nên hỏi ta, một luyện kim thuật sư thành thạo, hẳn là học được cách suy nghĩ vấn đề độc lập.”

“Ta nghĩ, ngươi hẳn có thể ý thức được mấu chốt của vấn đề ở nơi nào.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)