“Dù gì ngươi cũng là tay lão luyện kinh nghiệm phong phú, chỉ là cái án mạng mà nhiều ngày như vậy rồi vẫn chẳng có chút manh mối nào.”
Trán Vương bộ đầu thấm đẫm mồ hôi, đứng ngồi không yên.
Sắp đến kinh sát, Chu huyện lệnh càng nóng nảy hơn… Lý điển sử không dám xen vào, dù cho ông ta và Vương bộ đầu có vài chục năm giao tình.
Lý điển sử biết là Huyện lệnh lão gia vẫn còn muốn thăng quan thêm một chút. Thăng quan cần hai điều kiện: Chỗ dựa và chính tích(6)!
Không có chính tích, chỉ có chỗ dựa thì dễ bị vạch tội, vị trí không ổn định.
Có chính tích có chỗ dựa, mới có thể lên cao một cách sóng yên biển lặng.
Chính tích từ đâu ra?
Kinh sát chính là lúc quan trọng để kiếm chính tích.
Sau một khắc đồng hồ, Chu huyện lệnh thu lại ánh mắt, cầm chén trà lên nhấp một ngụm.
Quy củ chốn quan trường, bưng trà tiễn khách!
Thấy thế, Lý điển sử vội kéo Vương bộ đầu đang cúi đầu lặng thinh đi ra, hai người rời khỏi đó một cách chật vật.
… …
Vương bộ đầu trở lại phòng nghỉ với sắc mặt khó coi, trong phòng đang nhốn nháo chợt yên tĩnh lại. Mọi người dè dặt quan sát Vương bộ đầu.
“Lão đại, Chu huyện lệnh lại mắng ngài à?”
Vương bộ đầu lườm một cái, chộp lấy chén trà nốc một hơi: “Mẹ nó, người chết trộm chạy, biết đi đâu mà tìm? Hôm nay thật xui xẻo, còn bị mất bạc nữa chứ.”
Bạc đó là của ông à… Hứa Thất An hơi rụt cổ lại, uống trà che giấu sự chột dạ.
Rõ ràng là bạc đó không có duyên với ông đâu.
Sau khi nghe Vương bộ đầu phàn nàn xong, một tên tiểu bộ khoái đưa cho ông ta một cái ý tưởng cùi bắp: “Hay là, mò một con cá?”
Lông mày Hứa Thất An nhướng lên.
Mò cá là thuật ngữ chuyên nghiệp của tầng lớp dưới đáy trong chốn quan trường!
Có nghĩa là: Tìm kẻ chết thay.
Các vụ án cổ đại bị giới hạn bởi kỹ thuật và thiết bị, nên phần lớn là các vụ án không có manh mối, hiệu suất phá án cực thấp. Có đôi khi, quan viên muốn kiếm chính tích, vì các loại nguyên nhân như cấp trên tạo áp lực, sẽ tìm kẻ chết thay đến thay thế, để có cái mà báo cáo.
Quá trình là như thế này, đầu tiên nha dịch sẽ chọn ra một đám lưu manh lớn tuổi từ trong dân địa phương, ghi tên lên giấy rồi xếp lại, sau đó quan viên sẽ tiện tay mò một cái.
Mò trúng ai thì người đó sẽ là kẻ chết thay.
Do đó gọi là mò cá.
Sau khi xác định được kẻ không may, nha dịch sẽ đến bắt người, tiếp theo sẽ sử dụng một bộ dây chuyền sản xuất gọi là ‘tra tấn bức cung’, người có cứng rắn đến mấy cũng phải nhận tội.
Cấp trên hài lòng, quan viên được chú ý, nha dịch được khen thưởng, anh vui tôi vui mọi người đều vui.
Kẻ chết thay cũng không oan, dù sao cũng là một tên ung nhọt, tiễn đi sớm chừng nào là tạo phúc cho dân chúng xung quanh sớm chừng ấy.
Những kiểu mánh khóe như thế, vẫn còn rất rất nhiều trong chốn quan trường.
Vương bộ đầu gật đầu: “Chỉ còn cách đó thôi. Tiểu Lý, chuyện này ngươi đi làm đi, chọn mấy tên đần độn chút, lớn tuổi chút ấy.”
Tiểu Lý vừa định gật đầu thì Hứa Thất An cau mày nói: “Chờ chút! Lão đại, vụ án này còn rất nhiều điểm đáng ngờ, cũng chưa phải là hết cách đâu.”
Hứa Thất An không chấp nhận chuyện này.
Cho dù hắn đã không làm cảnh sát rất nhiều năm rồi, thế nhưng nhân cách vẫn còn đó.
Mặc dù người ta là lưu manh phạm pháp, nhưng có thể tội không đáng chết. Mà coi như là người đó chết chưa hết tội đi chăng nữa, thì cũng phải chuyện gì ra chuyện đó.
Bên này tìm người thay thế, bên kia chẳng phải là tự dưng mất đi hung thủ thật sự hay sao?
Vương bộ đầu giận tái mặt, không nói tiếng nào, liếc hắn một cái đầy vẻ không vui.
Mọi người khuyên rối rít:
“Ninh Yến, ngươi đừng có lắm chuyện.”
“Ngày nào lão đại cũng ăn chửi, đâu còn cách nào khác chứ. Vả lại, thật sự là một kẻ lưu manh thường xuyên phạm pháp mà.”
Quan hệ thân hơn chút thì nói: “Lão đại, người nhà Ninh Yến vừa mới gặp nạn lớn, khó tránh hơi nhạy cảm với chuyện này.”
Vương bộ đầu làm lơ, nhìn chằm chằm vào Hứa Thất An, mặt mũi lạnh tanh: “Ngươi nói cho ta biết, tra như thế nào!”
“Đưa hồ sơ đây!” Hứa Thất An nói gọn gàng dứt khoát.
… …
(1) kinh quan: quan trong kinh thành (thường là quan lớn).
(2) Tứ cách bát pháp: bốn quy cách và tám tiêu chuẩn. (Mình sẽ nêu cụ thể trong phần thảo luận)
(3) thiên môn: nằm ở trên đỉnh đầu, kết nối với trời.
(4) Định Hải Thần Châm: sau này rơi vào tay Tôn Ngộ Không thành Gậy như ý, có thể lớn có thể nhỏ(giống chỗ nào thì tự hiểu).
(5) tam giáp tiến sĩ: Nhất giáp là Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa. Nhị giáp còn gọi là Hoàng giáp. Tiếp đến là tam giáp tiến sĩ.
(6) chính tích: thành tích làm việc khi đang tại chức.