Thời gian lẳng lặng trôi đi, phía đông dần lộ ra ánh sáng, Hứa Thất An nhẹ nhàng cạy ra cánh tay trắng muốt Mộ Nam Chi ôm trên cổ mình.
Người sau lông mi run rẩy, tỉnh lại.
“Ta còn có chuyện quan trọng, cần lập tức đi một chuyến.” Hứa Thất An thấp giọng nói.
Hoa Thần biết gần đây là thời buổi rối loạn, không hỏi nhiều, không giữ lại, rụt tay về.
Hứa Thất An mặc quần áo, nâng nâng tay, để tròng mắt lớn trên cổ tay sáng lên, hắn biến mất ở khuê phòng Mộ Nam Chi, ngay sau đó, hắn đã tới khuê phòng Dạ Cơ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây