“Vậy mà vẫn có thể phát sáng.”
Hoài Khánh khẽ ‘Ồ’ một tiếng, vẻ mặt và giọng điệu có chút ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Có hạt châu này, trong tẩm cung của nàng liền không cần đốt nến, hơn nữa ánh sáng của hạt châu trong vắt sáng ngời, so với nến lấp lánh hơn rất nhiều.
Bảo bối tốt hiếm có đây.
Nói xong, nàng phát hiện Hứa Thất An và cửu vĩ hồ vẻ mặt cổ quái nhìn mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây