Mộ Nam Chi như trút được gánh nặng, cúi người ôm lấy Bạch Cơ, vừa sờ vừa an ủi:
“Ngoan, chỉ cưỡi ngươi một lát, khóc thành như vậy.”
Bạch Cơ khóc hu hu nói: “Lưng của ta đau quá...”
Mộ Nam Chi thuận miệng an ủi vài câu, liền mang tâm thần ở lại trên người Hứa Thất An.
Chiến đấu cũng chưa kết thúc, hy vọng hắn có thể nghĩ cách đào tẩu...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây