“Ngươi không phải mỗi ngày lật 《 Đại Phụng địa lý chí 》 sao?” Hứa Thất An hỏi ngược lại.
“Ta xem xong quên luôn, ai còn nhớ được chứ.” Mộ Nam Chi bĩu môi.
Cô nàng đầu đất... Trong lòng Hứa Thất An oán thầm.
Nữ nhân này nếu sống ở thời đại kia của hắn, đại khái chỉ có hai đường ra:
Một: Bằng vào vẻ đẹp siêu phàm thoát tục gả cho thổ hào đại lão, làm khoát thái thái*.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây