“Quốc sư, uống rượu không?” Hứa Thất An nháy mắt.
Lạc Ngọc Hành khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú, nói: “Đạo môn kiêng rượu.”
Thanh âm trái lại lạnh nhạt trước sau như một, như là khối băng va chạm thanh thúy.
“Uống rượu rồi, đợi lát nữa song tu là làm ít được nhiều.”
Hứa Thất An lộ ra nụ cười không đứng đắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây