“Ngươi đừng xoa đầu ta, khó chịu.” Con cáo trắng nhỏ nũng nịu nói:
“Ta có thể nhìn thấy nha, thấy rất rõ ràng.”
Mộ Nam Chi liền có chút hâm mộ, khoảng cách quá xa, nàng cái gì cũng không nhìn thấy.
Nàng lại xoa xoa đầu con cáo trắng nhỏ, bộ lông mềm mại, cảm giác tay ấm áp, nếu chế thành áo lông cáo, thích hợp mùa này từ từ rét lạnh mặc.
Đợi một chút, ta đang nghĩ cái gì, nó vẫn là đứa nhỏ... Mộ Nam Chi khắc chế khát vọng bản năng của nữ nhân đối với áo lông cáo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây