Lòng Hứa Nhị thúc đột nhiên trầm xuống, hắn quá hiểu đứa cháu này, một ánh mắt, một giọng điệu của cháu, Hứa Nhị thúc đều có thể hiểu ra suy nghĩ của đứa cháu.
Hiểu con ai bằng cha, ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng lớn lên, có gì khác với con đẻ đâu.
“Nhị thúc, lập tức thu thập một phen, đi thư viện Vân Lộc. Tới đó, tạm, tạm tránh một chút.” Hứa Thất An nhẹ nhàng nói.
Hứa Nhị thúc nhìn hắn thật sâu, “Được!”
Hứa Thất An gật gật đầu, xoay người gõ mở cửa phòng Lý Diệu Chân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây