Sắc mặt Ngọc Hoàng Chân Nhân không đổi, nhàn nhạt nhìn Tà Thần, trong mắt lóe lên một tia trào phúng.
Bỗng nhiên hắn cười nói: “Tà Thần, ngươi biết vì sao một vạn năm trước, thực lực của ngươi cũng là cường giả gần thần, nhưng vì sao ta hại chết Đạo Huyền Chân Nhân, lão chưởng giáo Đan Hà Cung, rồi lại lưu ngươi lại, biến thành một cây đao của ta không?”
Ngọc Hoàng Chân Nhân đứng chắp tay sau lưng, thần sắc ung dung, “Bởi vì cho tới bây giờ ta chưa từng coi ngươi là uy hiếp! Ngươi thật sự quá ngu!”
Tà Thần mặt không đổi sắc, cũng không tức giận, chỉ lẳng lặng nhìn Ngọc Hoàng Chân Nhân. Ngọc Hoàng Chân Nhân cười nhạt một tiếng: “Không sai, nhục thể của ngươi có cấp bậc Thần Linh, ta không giết ngươi được, nhưng cũng chỉ là không thể giết nhục thể của ngươi mà thôi.”
Tà Thần bỗng nhiên biến sắc, tựa hồ nghĩ đến cái gì!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây