Chu Bình Nguyệt mặc cung trang, qua nhiều năm sinh hoạt tôn quý, nàng cũng nuôi thành khí sắc ung dung hoa quý.
Nàng vốn tuyệt mỹ, hiện tại càng chói mắt như một viên minh châu! Chói lọi, diễm lệ tuyệt sắc.
Chu Bình Nguyệt vỗ về huyệt thái dương Tần Đình, đau lòng nói: “ Những năm qua phu quân vẫn luôn vất vả, không có nghỉ ngơi dù chỉ một lát. Thần thiếp nhìn trong mắt, đau trong lòng.”
Tần Đình nghe vậy, trong lòng hơi động.
Hình như thật sự đã lâu rồi mình không nghỉ ngơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây