“Thôi, để ông hỏi thử ý Tiểu Doanh.” Dù sao cũng là hôn ước mười mấy năm, mong là con bé không quá buồn.
Nhà họ Trần rối như canh hẹ. Khi được ông nội hỏi ý, Lâm Khả Doanh thành thật theo tiếng lòng: “Ông nội Trần, thật ra cháu luôn xem anh Tùng Hiền như anh trai.”
Thật sự thì Trần Tùng Hiền không hề hợp gu bạn trai lý tưởng của cô. Ông cụ gật đầu, vung tay quyết định xử phạt cháu nội: “Vậy thôi, con vẫn là con gái của nhà họ Trần, cái hôn ước cũ rích kia coi như bỏ đi. Ông bảo dì Lệ Quân tìm người cho con đàng hoàng, nhất định không để con chịu thiệt.”
Trong buổi họp gia đình, ai nấy đều gật đầu tán thành. Dù sao cũng là cô bé lớn lên bên cạnh mười mấy năm, đã sớm xem như người một nhà. Dương Lệ Quân thở dài thấy con trai đúng là hồ đồ, gây chuyện khắp nơi thế kia thì làm sao xứng với Tiểu Doanh. Cũng may khi xưa chỉ là hôn thê, không ai ngoài biết hôn ước này.
“Tiểu Doanh, con yên tâm nơi này mãi mãi là nhà của con.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây