“Châu Phi cũng là nơi không tệ.” Trình Vạn Đình suy nghĩ một lát, bắt đầu nói với ông nội Trần về tiềm năng thị trường quần áo denim tại châu Phi.
Ông nội Trần rõ ràng rất có hứng thú, lập tức trò chuyện rôm rả cùng vị “người nắm quyền trẻ tuổi” này: “Châu... Phi?!”
Sinh viên năm cuối Trần Tùng Hiền vừa nghe anh họ đề xuất chuyện mình sang châu Phi rèn luyện, suýt nữa đen cả mặt. Mình là một thanh niên tươi sáng mới 23 tuổi, đang ở giai đoạn đẹp nhất của đời người, lại phải đi tới cái nơi... chim cũng chẳng thèm đậu ấy để chịu khổ? Đùa chắc?
Sau khi Trình Vạn Đình rời đi, Trần Tùng Hiền lập tức kiên quyết phản đối. Ba mẹ anh ta cũng không nỡ để con vất vả, chỉ có ông nội Trần là nhất mực kiên trì: “Cháu và anh họ chỉ cách nhau ba tuổi, người ta trẻ như vậy mà đã nắm đại quyền. Còn cháu chỉ biết rong chơi. Ông thấy Vạn Đình nói đúng, mở rộng thị trường cho công ty may mặc là hướng đi tốt, mà cũng là cách để cháu thu mình lại. Cái nhà này chiều cháu quá, mới khiến cháu thành ra giống mấy cậu ấm ăn chơi.”
Trần Tùng Hiền cãi vã với người lớn một hồi, hai bên giằng co, cuối cùng cậu chỉ còn nước... chờ thời. Dù gì thì cũng còn gần nửa năm mới tốt nghiệp, vẫn còn cơ hội vùng vẫy!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây