“Ba cháu ép gì cơ?” Người đàn ông cao lớn vừa kết thúc cuộc họp bước vào, sải bước đến gần, ánh mắt chạm phải ánh nhìn của cậu con trai đang ngồi ghế mình.
Trình Chí Hào mím môi, nào dám nói gì: “Anh, không có gì... Em đi làm tiếp đây, bận rộn lắm, bận đến phân thân không kịp.”
Anh ta phắn lẹ như gió, Trình Hạo Châu nhìn theo bóng lưng chú hai bỏ chạy, khe khẽ thở dài: “Chú hai sợ ba ghê.”
Câu nói nghiêm túc của con trai khiến khóe môi Trình Vạn Đình khẽ nhếch, anh cúi xuống bế bổng con trai lên: “Mẹ con bảo con tới đợi ba à?”
“Dạ.” Trình Hạo Châu ngồi yên trong lòng ba, nghiêm nghị gật đầu: “Mẹ bảo con tới đón ba tan làm rồi đi ăn tối chung.” Trình Vạn Đình nhướng mày, nhóc con còn đón ba tan ca nữa, làm như mình là phụ huynh vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây