Trình Vạn Đình khoát tay, ra hiệu cho anh ta lui ra trước. Một linh cảm mạnh mẽ ập đến khiến Trình Vạn Đình thấy có gì đó sai sai nhưng lại không tìm ra được căn nguyên.
Anh nhớ lại lần đầu gặp em họ và cô vợ nuôi nhỏ của cậu ta, khi ấy Lâm Khả Doanh mặc quần áo rách rưới nhưng đã ánh lên thần sắc rạng rỡ, ánh mắt lanh lợi sống động, dám đứng trước anh một người đàn ông lạnh lùng mà không ai dễ gì tiếp cận mà tỏ bày tình cảm, hoàn toàn không có vẻ sợ hãi.
Nhưng hồ sơ điều tra ghi lại rất rõ ràng, thậm chí cả hành trình lên tàu sau đó cũng có nhân chứng xác thực. Trên chuyến tàu đưa Lâm Khả Doanh từ Đại Lục sang cảng, có một nhân viên phục vụ người Đại Lục nhớ rõ cô ấy, từng nói chuyện vài câu, cũng xác nhận rằng từ lúc lên đến lúc xuống tàu không hề có điều gì bất thường.
Mọi bằng chứng đều cho thấy không có gì sai lệch từ đầu tới cuối. Nhưng từng bươn chải trong thương trường bao năm, Trình Vạn Đình đã rèn cho mình trực giác nhạy bén, luôn phát hiện ra điểm bất ổn trước cả khi người khác nhận ra có biến động.
Nếu vợ mình không phải là Lâm Khả Doanh đến từ Đại Lục thì tại sao cô ấy lại có mặt trên con tàu đó? Nếu có người giống hệt thay thế thì người thật ban đầu không thể nào biến mất vô cớ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây