Vừa nghĩ thế, bàn tay đàn ông đột ngột vòng qua eo, siết nhẹ kéo cô vào lòng. Chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã cúi đầu hôn cô. Ngay trong phòng họp vừa diễn ra đại hội cổ đông, Lâm Khả Doanh toàn thân căng cứng, bên ngoài còn văng vẳng tiếng nhân viên Hoàn Vũ đi lại trò chuyện, khiến người ta càng thêm hồi hộp.
Lâm Khả Doanh dùng hai tay đẩy vào ngực người đàn ông, vùng vẫy phản kháng, giận dữ trách: “Trình Vạn Đình, anh điên rồi à? Đây là phòng họp đó, còn... có phải có camera không?”
Trình Vạn Đình thô bạo tách hàm răng cô ra cắn lấy môi cô. Môi lưỡi linh hoạt và mạnh mẽ càn quét, tham lam đoạt lấy từng hơi thở và vị ngọt từ cô. Khi nụ hôn chấm dứt, tiếng thở dốc lẫn vào giọng nói trầm thấp của người đàn ông: “Trùng hợp quá, sáng nay camera vừa hay bị hỏng.”
Hơi thở rối loạn, tóc tai rối bời, đầu óc Lâm Khả Doanh cũng hỗn loạn không kém. Đang âm thầm oán thán sao trùng hợp kỳ lạ như vậy thì cô lại cảm nhận được người đàn ông cúi xuống hôn tiếp.
“Không được.” Gần hai tuần không gặp nhau, chẳng có lấy một cử chỉ thân mật nào, trong nụ hôn của anh, cô nếm được cả khao khát lẫn nhớ nhung nhưng cô cũng biết lúc này không phải lúc. Cô cố gắng đẩy anh ra: “Chúng ta sắp ly hôn rồi, còn ở mãi trong phòng họp thế này, dễ bị nghi ngờ lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây