Trong đĩa là một bát đầy ắp dâu đỏ mọng óng ánh, căng tròn hấp dẫn, tỏa hương ngọt nhẹ khiến người ta nuốt nước miếng ừng ực: “Phu nhân, năm nay dâu Hương Cảng vừa tới, như lệ thường thì bên thương gia gửi sang cho đại thiếu gia, A Hồng bảo em qua lấy, ai ngờ đại thiếu gia nói không ăn, bảo mang hết về đây.”
Dâu Hương Cảng tức dâu tây, là cách gọi tại Hương Cảng. Lâm Khả Doanh nhẹ nhàng nhón một quả cho vào miệng, vị ngọt thơm tràn đầy trên đầu lưỡi, xen chút chua dịu đánh thức mọi giác quan.
Ăn xong một quả, cô híp mắt đầy mãn nguyện, tiện tay nhón thêm một quả, đưa tới miệng A Mai.
“Phu nhân, em không ăn đâu dâu Hương Cảng đắt lắm.”
“Bảo ăn thì ăn.” Ngón tay thon dài của cô nhẹ đẩy, đưa trái dâu vào miệng A Mai, thấy mắt cô bé sáng rực lên môi má phồng lên nhai trái cây ngọt lịm, cũng bật cười tươi rói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây