Đại Mỹ Nhân Hương Cảng Ở Những Năm 80

Chương 37:

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Khả Doanh sắp quay về Đại Lục, thời gian học tiếng Quảng không còn nhiều, lúc này cô đang tản bộ trên phố Hương Cảng, vừa mua đồ ăn uống vừa tranh thủ luyện tập ngôn ngữ.

Trước đó cô đã hỏi thăm thư ký Dương về lịch tàu chở hàng từ Hương Cảng về Đại Lục, phát hiện lịch tàu rất thưa thớt.

Mấy năm gần đây, sau khi Đại Lục mở cửa, giao thương với Hương Cảng dần phục hồi, thành phố này đã trở thành trung tâm giao thông quan trọng, ghi dấu ấn thời đại phát triển. Một chuyến chở hàng thường phải lênh đênh trên biển một đến hai tháng, ngay cả công ty vận tải lớn nhất Hương Cảng cũng phải bố trí chuyến hàng hợp lý, chủ yếu vẫn là chở hàng xuất khẩu, thỉnh thoảng mới nhận thêm khách đi cùng.

Tất nhiên, vẫn có những chuyến tàu chạy gần như cách ngày nhưng đa phần là chở người vượt biên, tàu chật hẹp cũ kỹ, lộ rõ vẻ không chính quy chỉ cần sơ sẩy là có thể bỏ mạng trên biển, nguy hiểm vô cùng.

Lâm Khả Doanh quý mạng sống, đương nhiên không dám mạo hiểm chuyến tàu cô dự định về Đại Lục sẽ khởi hành sau năm ngày nữa. Trong tủ quần áo, hơn hai mươi bộ quần áo đã được gấp gọn gàng, chỉ để lại vài bộ để thay trong mấy ngày tới.

Lúc đến chỉ có một túi vải thô, bên trong đựng hai bộ quần áo vá chằng vá đụp, giờ sắp rời đi lại thu hoạch được kha khá. Ngoài ra, cô còn gửi một lô quần áo ở nhà chị Hà, đợi khi về Đại Lục ổn định sẽ nhờ chị Hà đóng gói gửi sang, sau đó tuyển người làm ăn, vẽ ra một viễn cảnh tươi sáng trong đầu.

Điều duy nhất khiến cô buồn bực chính là vị hôn phu dạo gần đây đột nhiên như phát điên, tối nào cũng về ở biệt thự, khiến cô phải tranh thủ trước giờ anh tan làm để về biệt thự, lúc nào cũng phải đóng vai cô dâu nhỏ si mê chồng chưa cưới.

Cuộc sống tự do thoải mái của Lâm Khả Doanh bị bó buộc đáng kể. May mà ban ngày không ai quản thúc, cô có thể thoải mái dạo chơi ở Hương Cảng, chỉ cần tránh xa những nơi có băng nhóm hoạt động mạnh.

Sau khi Đình Đình khỏi bệnh đã đi học trở lại, tan học đã vội dẫn Lâm Khả Doanh ra quanh trường ăn bánh trứng, uống nước mía, bày ra dáng vẻ đại gia mời khách.

Ngay cả bác sĩ Tiểu Hoắc cũng thỉnh thoảng xuất hiện, viện cớ đổi ca nghỉ phép, cùng với nhóm học sinh cấp ba và Lâm Khả Doanh len lỏi qua từng con hẻm, đặc biệt tranh thủ giới thiệu cho cô về phong tục tập quán của Hương Cảng.

Đình Đình lén thì thầm: “Chị Khả Doanh, anh Tiểu Hoắc đang định theo đuổi chị phải không?”

Lâm Khả Doanh liếc nhìn cô nhóc vừa lên lớp mười, thôi, tuổi này vốn mê hóng hớt, cô thấp giọng: “Không có đâu, con nít đừng có hóng hớt quá.”

Đình Đình tự cho là mình đã xem biết bao nhiêu phim truyền hình, hiểu chuyện lắm rồi, sao có thể nhìn nhầm chứ. Ít nhất anh Tiểu Hoắc chắc chắn đang theo đuổi chị Khả Doanh.

Ba người tụ tập ở cổng trường cùng A Cường học trên hai lớp, Lâm Khả Doanh vừa ăn cơm xá xíu mật ong vừa uống trà sữa, vừa ăn uống vừa thỏa mãn.

Trước khi quay về biệt thự Bán Sơn, cô còn ghé qua chợ sỉ quần áo, chọn thêm mấy bộ thời trang mới, nhặt mấy đôi hoa tai, dây chuyền giống của các nữ minh tinh trên phim, lúc sắp đi, cô nàng công nhân giỏi trả giá là Lâm Khả Doanh nói chuyện vui vẻ với ông chủ, còn được tặng một món quà, một chiếc cà vạt sọc đỏ đậm.

Ông chủ cười tủm tỉm đầy ẩn ý: “Xinh đẹp, cái này đem về tặng bạn trai là vừa đẹp đó.”

Lâm Khả Doanh nhìn ông ta liếc mắt về phía bác sĩ Tiểu Hoắc đang chủ động xách đồ giúp mình: “...”

Làm gì dám tặng chứ! Tặng đàn ông cà vạt thì quá ám muội rồi.

Cuối cùng, chiếc cà vạt tặng kèm được Lâm Khả Doanh nhét vào đống quần áo của mình, ai nói phụ nữ không thể đeo cà vạt, cô cũng có thể đeo mà!

Sau một ngày ăn chơi nhảy múa, Lâm Khả Doanh về đến biệt thự bán sơn cũng chỉ mới khoảng bảy giờ tối, theo thói quen yêu công việc của vị hôn phu, khi về đến nhà chắc cũng phải chín giờ, thậm chí mười giờ, cô vẫn còn thời gian về nhà chờ đợi, tiếp tục đóng vai cô dâu nuôi từ nhỏ yêu vị hôn phu say đắm.

Chỉ là, hôm nay vừa bước vào biệt thự, A Mai đã tiến lại gần, vừa ra hiệu bằng tay vừa thì thầm bằng tiếng Quảng chậm rãi: “Lâm tiểu thư, chiều nay đại thiếu gia đã về rồi, còn hỏi cô đi đâu.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)