Đại Mỹ Nhân Hương Cảng Ở Những Năm 80

Chương 12:

Chương Trước Chương Tiếp

Tiếng gọi trong trẻo dịu dàng “Thiếu gia” vang lên bên tai, nghe kỹ còn lẫn cả chút vui vẻ.

Trình Vạn Đình vừa định bước vào xe thì khựng lại, đứng thẳng dậy nhìn về phía sau. Là cô gái tối qua anh từng gặp, giờ lại hiện ra trước mắt.

Ánh nắng ban trưa rực rỡ, Lâm Khả Doanh mặc chiếc áo xanh đậm họa tiết hoa nhỏ đã được vá vài miếng, cổ và tay áo bạc màu vì giặt quá nhiều. Hai bím tóc đen nhánh, bóng mượt lắc lư theo từng bước chân vội vã của cô khi chạy tới.

Nắng dường như xuyên qua ánh mắt trong veo ấy, làm đôi mắt cô sáng rực lên.

“Thiếu gia, thư ký Dương, hai người về biệt thự Bán Sơn à?” Lâm Khả Doanh vui mừng nghĩ mình tiết kiệm được một đồng tiền xe buýt. Dù hôn ước sắp bị hủy nhưng đã là vị hôn thê thì xin đi nhờ xe cũng hợp lý chứ nhỉ?

Thư ký Dương có phần bất ngờ, không hiểu sao vị hôn thê nuôi từ bé của cậu Trần lại xuất hiện ở đây. Sau khi hỏi vài câu thì biết cô chỉ đi dạo loanh quanh, anh ta khẽ gật đầu, quay sang nhìn Trình Vạn Đình.

Trình Vạn Đình thừa hiểu ý cô, rõ ràng muốn đi nhờ xe anh về biệt thự. Anh dứt khoát ngồi vào chiếc Rolls-Royce Phantom, ngay khoảnh khắc cánh cửa xe khép lại đã ra lệnh: “Minh Huy, gọi xe đưa cô Lâm về.”

“Vâng.” Trong lòng thư ký Dương cũng rõ, làm sao đại thiếu gia có thể đưa một người phụ nữ không liên quan gì về nhà, huống hồ đó còn là vị hôn thê của em họ!

Dù không được ngồi xe sang cùng vị hôn phu nhưng tiết kiệm được tiền xe buýt và cả một quãng đường dài chen chúc, Lâm Khả Doanh vẫn vui vẻ ngồi taxi về biệt thự Bán Sơn.

Nhìn dáng vẻ vị hôn phu tránh mình như tránh tà, cô tự nhủ: khoản bồi thường mà lên được một trăm ngàn thì chỉ là chuyện sớm muộn thôi!

Hai ngày sau, thị trường chứng khoán Hương Cảng biến động dữ dội. Lâm Khả Doanh cầm tờ báo được gửi đến biệt thự mỗi ngày, dù không biết viết chữ phồn thể nhưng như bao người Trung khác, cô có vẻ sinh ra đã biết đọc hiểu kiểu chữ đó.

Sau khi đọc hiểu đại khái nội dung, cô xác định cổ phiếu của Cửu Long Thương đang được thế lực bí ẩn nào đó gom mua với số lượng lớn, giá bắt đầu tăng mạnh, từ 10 tệ hai hôm trước giờ đã lên đến 25 tệ một cổ phiếu.

Cô rời biệt thự, đến căn hộ công cộng nơi Hà Tú Vân ở. Hai người bàn bạc, quyết định nghe theo lời Khả Doanh, giữ lại thêm một thời gian rồi mới bán. Hà Tú Vân vốn yếu tim, từ lúc mua cổ phiếu đến giờ đêm nào cũng trằn trọc mất ngủ, mở mắt ra là phải kiểm tra giá cổ phiếu Cửu Long Thương trước tiên, quả thực lo lắng phát điên.

Giờ thấy cổ phiếu thật sự tăng giá, vừa mừng lại vừa thấp thỏm, sợ chiều sẽ rớt giá, ngày mai lại rớt tiếp: “Mua cổ phiếu đúng là khổ tâm, tăng thì mừng mà cũng lo, chả biết nên bán lúc nào.” Mặt mày chị ấy u sầu chẳng khác gì người vừa lỗ vốn: “Đợi trả xong viện phí cho Đình Đình, chị chẳng dám chơi cái này nữa.”

Lâm Khả Doanh khá bất ngờ, Hà Tú Vân lại nhìn thấu như vậy, chơi cổ phiếu thực ra là trò chơi của lòng người, thử thách lòng người. Cô nhớ sếp cũ từng nói, cổ phiếu Cửu Long Thương bị thu mua số lượng lớn trong thời gian ngắn, tăng gấp sáu lần. Tính ra hiện tại vẫn chưa tăng đến mức đó, nên cô mới quyết tâm giữ tiếp.

Vài ngày sau, cổ phiếu tiếp tục tăng, vọt lên đến 61 tệ/cổ.

Lâm Khả Doanh bảo Hà Tú Vân bán ra. Vốn đầu tư 500 tệ của Tú Vân giờ thành 3.050 tệ, còn 37 tệ của cô thành 225,7 tệ! Hai người chia nhau tiền, Hà Tú Vân còn chủ động đưa thêm để làm tròn số, đưa cho cô 230 tệ: “Khả Doanh à, lần này nhờ cậy cả vào em. Đình Đình bảo nhất định phải mời em ăn kẹo đấy.”

Lâm Khả Doanh vui vẻ theo chị Hà đến bệnh viện Mary, gặp được Đình Đình cô bé mặt mày tái nhợt vì bệnh nhưng vẫn lạc quan, và A Cường anh trai cô bé đang mặc đồng phục chăm chỉ làm bài bên cạnh.

Đình Đình nghe mẹ kể nhờ chị Lâm giúp mới kiếm được tiền mua thuốc, vội vàng lấy viên kẹo gói giấy đỏ từ ngăn kéo ra: “Chị Lâm, mời chị ăn kẹo.”

Lâm Khả Doanh còn chưa kịp nhận thì A Cường anh trai Đình Đình, học sinh cấp ba, đã đưa tay đẩy tay em gái lại, rồi từ túi đồng phục rút ra viên kẹo giống y: “Chị Lâm, ăn của em đi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)