Trình Mẫn nở nụ cười tươi rói như trăng lưỡi liềm: “Cảm ơn chị lần trước đã cho em ăn chè.”
Lịch học đại học của cô ấy không quá dày nhưng dù sao trường cũng không gần, nên cơ hội ghé qua không nhiều.
“A Mẫn.” Tưởng Lệ Hân nhìn người phụ nữ đang nói chuyện với Trình Mẫn, cảm thấy có chút quen mắt: “Cô gái kia là ai thế?”
Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt hạnh cong cong, sống mũi thẳng, môi anh đào đỏ tươi, khóe môi hơi nhếch tạo nên dáng vẻ mỹ miều như ngọc. Nét đẹp ấy thậm chí còn vượt trội hơn cả những người đẹp đạt giải hoa hậu, hoàn toàn có thể sánh vai với các minh tinh trên truyền hình.
Tưởng Lệ Hân thấy trên người cô còn mặc cả bộ quần áo hàng hiệu mới nhất, nên lục lọi trí nhớ, không khỏi nghi ngờ liệu đây có phải con gái nhà giàu có nào đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây