Trình Vạn Đình đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn cô, sững người trong giây lát: “Vậy em đến đây duyệt hợp đồng giúp anh, anh đi ăn cơm?”
Lâm Khả Doanh: “...Nếu anh yên tâm để em xem hợp đồng mấy trăm triệu, dĩ nhiên em sẽ không từ chối, dù sao lỗ vốn cũng không phải em chịu.” Không ngờ, kẻ cuồng công việc này thật sự để cô ngồi vào ghế làm việc của mình.
Lâm Khả Doanh dựa lưng vào ghế của anh, giả bộ cẩn thận lật xem hợp đồng trước mặt, ánh mắt lại dừng trên bản hợp đồng về mảnh đất: “Đây chẳng phải là lô đất ở Sa Điền hôm đấu giá sao?”
Cô vẫn nhớ rõ lô đất số 9 ở Sa Điền, cha nuôi từng nói vị trí đó không tốt, ở Hương Cảng không phải khu sầm uất, giá đất cũng không cao, thậm chí người tham gia đấu giá còn rất ít. Hôm đó, công ty trúng thầu lô đất Sa Điền dường như là công ty Vạn Tân Thực Nghiệp.
Trình Vạn Đình không hề đi ăn, dáng người cao lớn đứng cạnh bàn làm việc, một tay đặt hờ trên mặt bàn, cúi xuống nhìn cô gái đang chăm chú nghiền ngẫm mọi thứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây