Một bên khác, Thẩm Lạc nhìn thân ảnh cầm kiếm rớt xuống đầu tường kia, đã sớm nhận ra đó chính là Lục Hóa Minh.
Vì vậy hắn và Cổ Hóa Linh, Bạch Tiêu Thiên bất động thanh sắc thoát ly đội ngũ, di động qua phía đó.
Chẳng qua còn không chờ bọn hắn đuổi tới gần, Lục Hoá Minh bị Tôn Ngộ Không đánh rớt đã lần nữa nhảy lên, không biết mệt mỏi, cũng không biết sợ hãi lại bay lên đầu tường.
Một màn này, ba người thấy chỉ biết im lặng.
“Thẩm Lạc, không cần phải để ý nữa, chiến trường này Ma tộc Thái Ất cảnh chỉ có tên trên đầu thành kia, xem ra nhiều nhất chỉ là Thái Ất cảnh trung kỳ, không khó đối phó. Ta thấy chúng ta không cần tiếp tục ẩn giấu nữa, lập tức hiện thân cứu người đi.” Bạch Tiêu Thiên đề nghị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây