Cứ như vậy yên ắng chốc lát, Triệu Tiến cười xoay đầu lại nói.
- Cổ chỉ huy, ngày đó mười vạn lưu dân dưới thành, ta và mấy trăm huynh đệ này giết vào đây, đại thắng giải vây cứu Từ Châu. Điều này xác thực là dựa vào ta. Ngươi bằng vào cái gì kiêu ngạo trước mặt ta?
Thân mình Cổ chỉ huy run rẩy thoáng chốc, sắc mặt biến thành trắng bệch. Gã muốn nói mình là võ tướng tứ phẩm, muốn nói là mệnh quan triều đình, muốn nói Từ Châu vệ có rất nhiều người. Nhưng chưa có một lời nào được thốt ra bọn người trẻ tuổi đằng trước và lực lượng quá hùng mạnh đằng sau lưng gã, có lẽ quả thật bọn họ không phải đối thủ của đại quân triều đình, nhưng trước lúc đó, mình và cả nhà của mình đều phải tan thành tro bụi.
- Cái này. Cái này... bổn...
Cổ chỉ huy nói lắp vào lần cũng không nói ra được lời nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây