Ở chỗ Triệu Tiến không có người hầu hạ, Như Huệ cũng đã sớm quen rồi, tự mình cầm lấy ấm trà, châm đầy cho Triệu Tiến, rồi lại châm cho mình, ngồi bên cạnh Triệu Tiến nói.
- Đông chủ, việc thâu nạp lưu dân bên chỗ Vân Sơn Tự rất đơn giản nhưng lương thực lại có hơi không đủ. Các loại cao lương đều nằm bên chỗ chúng ta, mà mùa màng năm nay lại không tốt, thu hoạch cũng sẽ không cao lắm, còn phải dự trữ để ứng phó cho đông này xuân sau. Hơn một vạn người há miệng cầu xin, có hơi giật gấu vá vai rồi.
Triệu Tiến đưa ra quyết định một cách gọn gàng dứt khoát.
- Mang cao lương của chúng ta ra ngoài, không đủ thì mua xung quanh. Lần này thu hoạch của đất đai vô chủ ngoài thành hẳn không ít, đều lấy ra mua lương thực đi.
Như Huệ cười gật gật đầu, nhẹ nhõm nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây