Một hán tử bên cạnh xe ngựa lập tức lớn tiếng vâng dạ, ngoại trừ người của Lưu Trình tự mình mang tới, lại có mấy chục hán tử đi theo sang đấy, trước đống lửa chỉ còn lại ba người. Đợi Lưu Trình đi xa, hán tử ngồi ở bên cạnh Tào Hồng Cử mới thấp giọng nói.
- Nhị gia, người Khổng lão hổ đều là hạng như vậy, không cần phải tức giận. Chúng ta mang theo ít người, đợi đến dưới thành, còn phải nhờ bọn chúng giúp đỡ, nhịn một chút đi.
- Hầu Ngũ, không phải ta tức giận điều này, ta là tức Từ gia bên đó.
Từ Hồng Cử nghiến răng nói, nói xong câu này, y nhìn hai người trái phải thấp giọng nói.
- Lão Hầu, lão Hạ, chúng ta dọn sạch Từ gia này thế nào đây, nếu như có thể thành, không đi Từ Châu cũng đáng. Hương đồ bên trong không phải truyền tin ra rồi sao? Mặc kệ là quan gia hay là của riêng, binh khí trong kho của bọn Từ gia có vô số.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây