Mặc dù tình hình như vậy, trong dân đói lưu dân, cũng có mấy người có hiểu biết, bọn họ có thể chú ý đến ngoài thành có rất nhiều khuôn mặt xa lạ mới xuất hiện. Những người này thoạt nhìn không có đói khát, lại giả dạng mình thành nạn dân gặp phải cực khổ rất nhiều, vị “Chân Nhân” trong thành kia vừa xuất hiện, những gương mặt mới này sẽ kéo người đến bên cạnh la hét lớn tiếng, kích động cổ vũ.
Sau khi có người nói ra cách nghĩ này, buổi tối hôm đó chết không ai hay biết, có người nhìn ra chỗ không ổn, tự mình sớm nên rời khỏi. Ở vào cục diện như thế này, nạn dân ngoài thành Vận Thành càng ngày càng như si như cuồng, bọn họ thậm chí cũng không sẵn lòng di chuyển đi nơi khác, chỉ lưu lại bên phía này cầu xin Chân Nhân dẫn bọn họ thoát khỏi bể khổ.
Nạn dân ngoài thành xem vị “Chân Nhân” này thành thần tiên sống, quân dân Vận Thành bên trong thành cũng vô cùng kính trọng vị “Chân Nhân” này, tất cả đều biết vị Chân Nhân này họ Từ, là gia đình lương thiện từ huyện Cự Dã tới nơi này, thành kính tin Phật, ngày bình thường đều vui vẻ bố thí người khác, cứu khốn phò nguy, uy vọng đã cực cao, người bên trong thành ngoài thành gặp phải việc gì trước tiên không phải nghĩ đến quan phủ, mà là vị Từ viên ngoại này, đều nghe theo sắp xếp của y.
Trên thực tế ngay cả quản đốc và huyện lệnh của Vận Thành cũng giao tình sâu đậm với vị Từ viên ngoại này. Huyện lệnh và vị Từ viên ngoại này dùng lễ bình thường đối đãi nhau, mà vị quản đốc kia mỗi lần gặp Từ viên ngoại đều dùng lễ tiết kẻ dưới.
Nhà cửa của Từ viên ngoại ở thành bắc Vận Thành, bên đó là chỗ bọn sĩ thân giàu có bên trong thành, nhà cửa Từ gia tọa lạc ở nơi đó, không thể nói là lớn, nhưng chung vách tường với mấy gia đình xung quanh, liền kề với nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây