Các đội đợi mệnh ầm ầm đáp ứng. Chẳng bao lâu, bãi đất trống phía đông lửa trại được đốt lên, trái phải mỗi bên một hàng, mỗi ba mươi bước là một đống lửa trại. Thanh niên trai tráng ở các hộ nông dân trong Hà Gia Trang cũng được gọi ra mấy chục người. Nhiệm vụ của bọn họ là giữ cho đống lửa cháy, liên tục thêm củi. Những nam đinh trang dân này từng người một đều rất căng thẳng, còn tưởng rằng sẽ xảy ra đại chiến gì.
Tầm nhìn dần dần trở nên sáng ngời, Như Huệ yên lặng nhìn một lúc, lại mở miệng nói.
- Đông chủ, thuộc hạ không hiểu binh pháp võ nghệ, cũng không biết nói có đúng không. Ta nhìn Đông chủ hạ lệnh, không có sai khiến người nào làm cái gì. Người phía dưới đều là nhận lệnh dựa vào ăn ý và tự giác. Nhưng Đông chủ có nghĩ qua không, thật sự tới thời điểm mấu chốt, như vậy rất dễ sinh loạn.
Triệu Tiến gật đầu. Hắn hiện tại lúc ra lệnh rất ít sai khiến cụ thể từng người. Thường thường là các đội tự bàn bạc với nhau, hoặc là mấy người bọn Trần Thăng điều chỉnh. Bình thường thì còn được, thật sự đến lúc cấp bách, lúc đó chỉ sai một bước là có khả năng gây ra đại họa. Mệnh lệnh truyền xuống như vậy chắc chắn không phù hợp.
- Thuộc hạ từng xem qua Như Nan thao luyện tăng binh. Bản thân y có một đội cận vệ, đội cận vệ này chính là lính truyền lệnh của y. Đây cũng là lệ thường trong quân, Đông chủ tội gì không thử một chút?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây