Đợi đến khi tận mắt thấy được thực lực của Triệu Tự Doanh, mới ý thức được những tin đồn không thể tin nổi kia về những vị trẻ tuổi này đều là thật. Những điều may mắn nghĩ ở trong lòng đều tan thành mây khói, chỉ còn sót lại sợ hãi và hổ thẹn. Tự mình chẳng biết trời cao đất dày như vậy, còn muốn tới cửa phô trương thanh thế để chiếm ưu thế, chẳng may mà vị này có hành động gì thì làm thế nào? Bản thân mình còn nói gì đến hơn nghìn thanh niên trai tráng, so sánh với đội ngũ chỉnh tề, oai nghiêm kia, đám người kia của mình chỉ là trò cười. Huống hồ là mọi người không đồng lòng, có thể tập hợp được một nửa đã là rất đáng mừng rồi.
Nghĩ lại bộ dáng phô trương thanh thế bị vạch trần, tới cửa chiếm ưu thế ngược lại bị thôn tính. Điền Anh này chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ. Gã cũng coi như là một nhân vật ở vùng này, vốn cho rằng Hà Vĩ Viễn vừa đi rồi, chính mình kiểu gì cũng có thể kiếm được chút lợi lộc, địa vị thăng tiến thêm một chút, chưa từng nghĩ rằng hôm nay quá đỗi mất mặt rồi.
Vừa xấu hổ vừa buồn phiền, nhưng Điền An lại không dám có hành động gì. Gã thậm chí chẳng có bất kỳ một suy nghĩ phản kháng nào, chỉ đành tự trách mình rước lấy xui xẻo. Gã thậm chí cũng không thể nhìn ra Triệu Tiến muốn phô diễn thực lực của mình là có ý gì. Nhưng biết được bản thân mình không có tư cách để làm gì khác, chỉ đành ngoan ngoãn nộp lễ vật, còn phải ăn nói khép nép hỏi han Lưu Dũng nên làm những gì.
Lúc đến, Điền Anh, Lưu quản sự và Lâm Nhị Năng còn có ăn ý lẫn nhau. Lúc này đứng cùng một chỗ trong lòng thì khác, chẳng thèm nhìn nhau, mất cả chì lẫn chài. Đừng có nói đến tình cảm trước kia, trách móc lẫn nhau nông cạn không ít. Điền Anh quay đầu lại nhìn nhìn Hà Gia Trang, bụng nghĩ nếu như không phải là mình có ý đồ nhỏ nhen tới đây, cũng sẽ chẳng chọc vào con cọp Triệu Tiến này. Tuy là sớm muộn cũng sẽ bị thôn tính, có thể làm thêm bá chủ vài ngày cũng chẳng phải tốt lắm sao.
Đối lập với buồn rầu, u ám của bọn họ, những nhà khác thì lại vui mừng phấn chấn. Thôn trang như Tiểu Thạch Đầu vốn nhỏ yếu, quen bị kẻ mạnh ức hiếp, dù sao không phải nhà phía đông thì là nhà phía tây, sớm đã quen rồi. Trước mắt Triệu Tiến muốn làm chủ, đối với bọn họ mà nói chẳng có tổn thất gì, ngược lại còn có thể được chút lợi lộc đến chợ làm ăn. Hơn nữa theo một cường hào như Triệu Tiến, bình yên của thôn trại chắc chắn không có vấn đề gì. Thanh niên trai tráng con cháu có thể trở thành những người như gia đinh của Triệu Tự Doanh kia, luôn tốt hơn là làm việc với bọn ác bá của những thôn lân cận. Tựu chung lại mọi thứ đều có lợi mà chẳng có hại, đương nhiên tâm tinh được nâng cao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây