Nhị quản gia trung thành không biết tung tích, đại quản gia cũng là người của Vân Sơn Tự, trước kia đã nuốt riêng không ít, nhưng lần này lão lại không lấy trộm cái gì, chỉ vô cùng lo lắng nói trong nhà lão có người bị bệnh nguy ngập, phải đi về xem, nàng cũng ngăn không được. Nhưng đại quản gia kia vừa mới bước chân ra ngoài đã bị mời lên một chiếc xe ngựa, không biết đi đâu. Một đám chưởng quỹ, phòng thu chi của Vân Sơn Hành, Vân Sơn Lâu cũng đều rời khỏi hết.
Ban đầu nàng có hơi hoảng hốt nhưng sau lại thấy thế cũng không tệ. Bởi vì tất cả những của cải kia đều để lại cho nàng, cũng đủ để nàng có thể nở mày nở mặt tái giá, sống một đời giàu có.
Tính toán thật tốt nhưng không ngờ lại đụng phải chuyện như vậy. Nhìn những biên lai mượn đồ kia, vàng bạc tiền tài trong tay nàng không những không giữ lại được mà còn có thể thiếu nợ rất nhiều, đây bảo nàng làm sao có thể chịu được.
Tiết quả phụ xem tiền tài còn lớn hơn trời, nàng muốn tới quan cáo trạng. Ai ngờ những chủ nợ thấy thế đều thu hồi vẻ mặt ôn hòa, thực hung dữ móc dao ra nói.
- Những giấy mượn nợ kia đều có quan phủ làm chứng, nếu bà muốn đi kiện vậy thì ngay cả một xu cũng không còn đâu, hai mẹ con bà cũng phải rơi vào nhà chứa trả nợ. Nếu bà thích làm to chuyện thì với số tiền lớn nhường kia chẳng lẽ còn không giết chết được mấy kẻ sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây