Đến tận đây, tiếng chửi bới la hét mới ngừng lại được, xe ngựa không quay đầu trên con đường rộng rãi. Bên này vưa rời khỏi đám đánh nhau một đầu khác của con đường cũng dừng lại, đám lưu manh đánh người cũng đã tản đi. Lũ phu xe, kiệu phu mặt mũi bầm dập lớn tiếng chửi đổng quay về, bọn họ chả hiểu ra làm sao, thầm than tự mình xui xẻo.
Mấy cỗ xe ngựa rẽ qua khỏi con phố, tiếp tục chạy về hướng thành nam. Xe ngựa tới từ bên ngoài lạc đường trong thành Từ Châu cũng là chuyện rất bình thường. Xe ngựa dừng ở thành nam không quá một nén nhang, xe dừng ở ven đường vừa hay chặn ngay trước cửa của một ngôi nhà, phu xe đi qua sạp bánh nướng mua vài cái ăn.
Xe ngựa cứ như vậy thuận đường ra khỏi thành, thành Từ Châu khó khăn thì khó khăn nhưng xe trâu xe ngựa ra ra vào vào mỗi ngày nơi đây cũng không ít nên cũng chẳng ai để tâm riêng một chiếc xe nào bao giờ. Sau khi xe ngựa ra khỏi thành được hơn một canh giờ, Lưu Dũng mới bước ra khỏi tòa nhà ở thành nam mà khi nãy chiếc xe ngựa mới vừa dừng lại.
Vừa rồi những người đi ngang qua đây nhìn thấy trong viện bốc lên một luồng khói, hương vị vô cùng gay mũi, thật không biết bên trong đang đốt cái gì, dường như là đốt các loại vải dệt.
Lưu Dũng đi ra nhìn chung quanh một chút, có mấy đứa bé đang cười nói chạy qua, còn có mấy ông cụ đang tựa vào chân tường phơi nắng, không có ai để ý tới nơi này. Hắn quay người lại khoát tay, một người lưng vác một cái sọt thật lớn đi ra, Lưu Dũng gật gật đầu nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây