Đại Minh Võ Phu

Chương 2499: Lần này không có thần phong (hạ)

Chương Trước Chương Tiếp

Đây là một thành phố cảng nhỏ, cư dân cũng không nhiều, không có lớp phòng ngự thường được thiết kế như ở trên bờ biển của Đại Hán, lại càng không có pháo đài phòng thủ trên bờ biển. Tuy nhiên, sau khi Đại Hán bắt đầu khai chiến với Mạc Phủ, bởi vì sợ hãi thuyền tốt pháo mạnh của Đại Hán cho nên theo động viên của Mạc Phủ, dân chúng chung quanh bờ biển Quan Đông cũng đã bắt đầu thiết lập các loại chướng ngại vật ở trên bờ biển, ví dụ như khối đá, măng đá vân vân, nhìn từ ngoài biển vào, những chướng ngại vật này tựa như răng nanh mọc ra ở trên mặt đất vậy. Bởi vì tầm ngậm nước sâu nên chiến hạm cỡ lớn của hạm đội Đại Hán dừng ngay ở vùng biển bên ngoài, mà một ít chiến hạm tầm nhỏ và vừa thì bắt đầu hộ tống các chiến hạm vận tải chạy về phía đất liền, mãi cho đến khi gần tới khoảng cách mắc cạn được mới dừng lại. Bởi vì ở trên bờ không có binh khí gì phòng ngự được những chiến hạm này, thế nên mọi người đều tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, bọn họ bắt đầu dựa theo điều lệnh thao tác của hải quân để triển khai trận thế, sau đó lần lượt ngừng lại, tiếp theo hải quân Đại Hán bắt đầu phát động pháo kích vào bờ bên bờ đối diện. Từng tiếng nổ chợt vang lên trên mặt biển, tùy theo tiếng vang ầm ầm, sóng biển cũng trở nên càng thêm mãnh liệt, tiếng pháo oanh lan ra phía xung quanh như thể đang dời non lấp biển, cột nước và sương mù bốc lên cũng trôi nổi bay lượn trên không trung, mà chiến hạm đang ở giữa màn pháo cũng hơi hơi lay động trên mặt biển.

Mà vào thời điểm hải quân Đại Hán đang tiến hành pháo kích thì một ít thuyền đổ bộ loại hình nhỏ ở phía trên những con thuyền vận chuyển được thả xuống dưới. Những chiếc thuyền đổ bộ này di động dựa trên những mái chèo chèo bằng tay, phía trên chứa đầy binh lính Đại Hán mặc quân phục màu đỏ. Bọn họ đưa lưng về phía mặt trời đã lên đến không trung, chậm rãi chèo thuyền đi tới. Ánh mặt trời màu vàng chiếu lên khiến cho cúc áo bằng đồng trên người bọn họ càng thêm rực rỡ lấp lánh. Bởi vì ở trên bờ biển khó tiến hành đổ bộ tầm vóc lớn, thế nên trước đó quân đội Đại Hán đã quyết định phái một chi đội lính tầm vóc nhỏ đổ bộ lên bờ trước, sau đó cướp lấy bến cảng Hoành Tu Hạ, tiếp theo lợi dụng bến cảng này để khiến cho toàn bộ quân đội đổ bộ được.

Cho nên trọng trách đặt trên vai của cánh đội binh lính đầu tiên khá là nặng nề, mà một đám quan binh đổ bộ cướp bãi hôm nay đúng là tuyển chọn kỹ lưỡng từ bên trong đoàn Liêu Đông chinh phạt quân Nhật của Đại Hán. Cho dù ở bên trong đoàn Liêu Đông trải qua trăm trận chiến, những người này cũng coi là quân tinh nhuệ, kinh nghiệm tác chiến vô cùng phong phú, cũng cực kỳ dũng cảm, thế cho nên bọn họ mới được chọn ra để chấp hành nhiệm vụ như thế này. Bởi vì có trợ giúp của hỏa pháo nên trước khi tới gần bờ biển, đội quân Đại Hán này cũng không đụng phải công kích có tính uy hiếp gì, mặc dù bờ biển bên kia thỉnh thoảng có tiếng súng và tiếng dây cung vang lên thưa thớt, nhưng cũng không tạo thành thương tổn gì đối với bọn họ. Những chiếc thuyền nhỏ này nhanh chóng chèo đến bên bờ biển, các binh lính Đại Hán lập tức đi xuống thuyền, sau đó bắt đầu tập kết một lần nữa, tiếp theo lập tức men dọc theo bờ biển thẳng tiến về hướng đất liền. Kinh nghiệm của bọn họ vô cùng phong phú, hơn nữa mục tiêu cũng cực kỳ rõ ràng —— nhất định phải cướp lấy nguyên cả thành trấn Hoành Tu Hạ. Sau khi hoàn thành các bước tập kết sơ bộ, đám quan binh này lập tức bắt đầu hành quân về phía thành phố nằm ở cách đó không bao xa. Hàng ngũ màu đỏ của bọn họ áp sát về phía trước từng bước từng bước một. Mà khi bọn họ đi gần tới bên cạnh vùng đất thành thị thì một đám người cầm vũ khí đột nhiên xông về phía bọn họ. Trang bị của đám người kia cực kỳ đơn sơ, không có khôi giáp, cũng không có vũ khí tốt, có một số người thậm chí trên tay chỉ cầm mỗi nông cụ, nhìn ra được bọn bọ tụ tập lại một cách gấp gáp, hoàn toàn không có chuẩn bị gì khi gặp phải quân đội Đại Hán đổ bộ lần này. Bởi vì khá là coi thường đợt chặn đánh chính diện này, thế nên bước chân của quân đội Đại Hán cũng không hề chậm lại một chút nào, thậm chí còn không thèm dàn trận chuẩn bị đón đánh. Chẳng qua khi khoảng cách giữa hai bên rút ngắn đến một cự ly cực gần thì binh sĩ đi đầu tiên mới dùng súng kíp bắt đầu oanh kích phía đối diện. Thương kích tuyệt đối không nhiều tuy chẳng gây ra bao nhiêu thương vong, nhưng lại khiến cho bọn họ sợ vỡ mật. Khi thấy có người ngã gục xuống giữa vũng máu, đám người kia lập tức ngừng bước, tiếp đó la hét chạy về phía đằng sau. Mà quân đội Đại Hán cũng không hề truy kích bọn họ, chỉ tiếp tục thẳng tiến về phía trươc. Bọn họ nhanh chóng đi vào trong thành Hoành Tu Hạ. Lúc này, bên trong thành tiếng kêu khóc la hét rung trời, rất nhiều người đều gào thét, sau đó điên cuồng chạy trốn bạt mạng về phía đối diện với phương hướng mà quân đội Đại Hán tiến quân, bất kể là nam hay nữ, là già hay trẻ, bọn họ vừa gào khóc vừa liều mạng chạy trốn, có một số người bởi vì thật sự sợ hãi quá mức, thậm chí còn té ngã trên mặt đất, nhưng sau đó lại nhanh chóng liều mạng bò lên chạy tiếp, giống như là đang bị ác quỷ đuổi ở đằng sau vậy.

Mà quan binh Đại Hán này đương nhiên cũng không có hứng thú đuổi theo giết đám bình dân kia. Bọn họ nhanh chóng xâm nhập vào bên trong thành, sau đó khống chế toàn bộ bến cảng. Chiếu theo tín hiệu mà bọn họ phát ra sau khi chiếm lĩnh được thành thị, chiến hạm và tàu vận tải của hải quân Đại Hán đang ở bờ biển bắt đầu thẳng tiến về phía bến cảng. Bọn họ sẽ chiếm lĩnh toàn bộ thành trì, sau đó biến nơi này thành căn cứ để cho lục quân Đại Hán tấn công Giang Hộ. Mắt thấy bước tấn công đầu tiên diễn ra thuận lợi như vậy, toàn bộ đám quan cấp cao quân viễn chinh Đại Hán trên Tung Sơn hiệu đều có chút hoan hô kích động, đồng thời như trút được gánh nặng.- Thành này dễ công phá như vậy, thấy được Mạc Phủ không hề có chút phòng bị nào với quân ta! Nghiêm Quảng hơi hơi hưng phấn mà nhìn Triệu Tùng.- Triệu soái, chúng ta lập công lớn rồi! - Đường ven biển của Nhật Bổn dài như vậy, cho dù bọn họ có muốn bố trí phòng vệ ở khắp mọi nơi cũng khó mà làm được, ưu thế trên biển của quân ta rõ ràng như vậy, muốn tung hoành Giang Hộ cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt mà thôi. Thái Đức cũng có chút tự đắc.- Chờ lát nữa ta sẽ lao thẳng tới Giang Hộ, khiến tên nhãi Đức Xuyên Gia Quang kia mở mang kiến thức về uy lực của hải quân Đại Hán chúng ta! - Hiện tại mới chỉ là đánh cho Mạc Phủ trở tay không kịp mà thôi, cao hứng vẫn còn sớm lắm Mắt thấy hai vị đại tướng dưới trướng mình đều hơi dương dương tự đắc, Triệu Tùng lạnh lùng ngắt ngang bọn họ.- Tiếp theo vẫn còn phải đánh mấy trận ác liệt nữa, có muốn coi thường địch thì đợi tới khi đánh thắng trận cuối rồi hẵng nói sau! - Vâng Nghiêm Quảng và Thái Đức lập tức đứng nghiêm. Theo ánh nhìn chăm chú của Triệu Tùng, từng chiếc từng chiếc thuyền vận tải bắt đầu hướng về phía bờ biển, sau khi lên bờ, những chiếc thuyền vận tải này chuyển quân đội Đại Hán lên trên đảo Bản Châu, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đặt chân tới vùng đất quan trọng của Mạc Phủ Nhật Bổn.

Mà đại quân này sẽ nằm theo chỉ huy của hắn, xuyên thẳng về phía yết hầu của Mạc Phủ, cũng không biết chuyến đi này là phúc hay là họa? Bất kể như thế nào, gã là một thống soái, thân đeo toàn bộ vinh nhục toàn bộ an nguy và tính mạng của toàn quân, mặc kệ tình thế là tốt hay xấu, gã cũng không được vì thế mà thay đổi, cũng tuyệt đối không được buông lơi. Gã ngẩng đầu nhìn lên, quan sát phòng tuyến Giang Hộ, cho dù mặt biển xanh thăm thẳm vẫn luôn kéo dài tầm mắt tới cuối cùng, nhìn qua dường như không có cái gì, nhưng gã cũng loáng thoáng thấy được hình dáng thành Giang Hộ. Nơi đó có quân địch, có tướng quân của Mạc Phủ, có trận chiến quan trọng nhất cuộc đời gã cho tới lúc này, cũng sẽ có phần thưởng phong hầu...- Chúng ta cũng lên bờ đi. Gã nhìn về phía Nghiêm Quảng.- Nhất định phải dẹp yên hỗn loạn trên bờ trong tháng ngày nhanh nhất, sau đó lập tức cố thủ nơi chiếm được, chuẩn bị đón đánh quân Mạc Phủ! Còn chưa đợi Nghiêm Quảng đồng ý, gã liền nhìn về phía Thái Đức.- Lang Gia hầu, chờ sau khi ta lên bờ, tất cả mọi chuyện trên biển đều giao cho ngươi, ngươi nhất định phải phối hợp với bọn ta, không cần câu nệ quan điểm của các bè phái khác... Bất kể là lục quân hay là hải quân, mọi người đều là đồng đội, đều là huynh đệ, phải giúp đỡ lẫn nhau.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)