Giữa ánh mặt trời vào lúc sáng sớm, mặt biển hơi hơi lay động, phát ra tiếng sóng nhẹ nhàng, ánh bình mình tươi đẹp chiếu vào trên mặt biển rộng mênh mông, tựa như là ráng mây đỏ mà tiên nữ cắt xuống, trang điểm cho mặt biển rộng càng thêm rực rỡ. Sóng biển cuồn cuộn mà tới dọc theo đường chân trời, đánh vào trên vách đá ngầm, nước bọt sóng tựa như những mảnh ngọc vụn bắn lên tung tóe. Những bọt nước bắn lên kia, nhìn lại từ phía xa xa giống như từng đóa từng đóa hoa mai màu trắng, vì cơn mưa mà nhẹ ràng rơi xuống, mặt biển màu xanh thăm thẳm kéo dài vô tận về phía chân trời xa xôi, khiến cho người ta chính thức hiểu được cái gì gọi là vô biên vô hạn.
Ngày hôm nay vốn là một ngày rất bình thường, mặt biển dâng lên rồi lại hạ xuống dựa theo tiết tấu như ngày xưa, dường như vĩnh viễn cũng sẽ không dừng, nhưng mà, giữa một mảnh xanh thẳm này, một vài bóng đen dần dần xuất hiện từ trên mặt biển ở phía xa xa. Ban đầu chỉ có một vài điểm đen xuất hiện mà thôi, sau đó những điểm đen này chậm rãi dâng lên từ từ, cuối cùng lộ ra diện mạo nguyên bản —— chúng chính là cột buồm của những con thuyền đi biển. Sau đó từng cánh buồm trắng khổng lồ dần dần xuất hiện, những cánh buồm trắng này phồng lên khi đón gió biển, từ đằng xa nhìn lại giống hệt như những tòa tháp to lớn màu trắng đứng sừng sững ở trên mặt biển, mà ở phía dưới cột buồm, từng chiếc từng chiếc tàu chiến màu xanh đen cũng hiện ra dáng vẻ cao chót vót.
Những chiếc tàu chiến này hình thể khác nhau, có chiến hạm cỡ lớn cao tới mấy trượng, cũng có thuyền bè hình thể nhỏ nhưng tốc độ nhanh, mà ở ngay trung tâm những chiếc chiến hạm này vây quanh là một đám tàu chuyên chở nhỏ bé với số lượng lớn, những chiếc tàu này lập thành một đội hình vô cùng chặt chẽ, tầm vóc khổng lồ, đông nghìn nghịt bao trùm cả một vùng hải vực lớn. Đây là toàn bộ sức mạnh tinh hoa trên biển của Đại Hán, mà chuyện bọn họ đang chấp hành vào lúc này đây cũng chính là chiến dịch trên biển tầm vóc lớn nhất trong lịch sử Đại Hán từ khi lập quốc tới nay, bọn họ đang tuân theo ý chỉ của hoàng đế Đại Hán, hướng về phía vùng đất hiểm yếu quan trọng nhất của Mạc Phủ Nhật Bổn mà quét sạch tất cả, khiến Mạc Phủ không khuất phục dưới ý chí của Đại Hán không được.
Giữa biển khơi gió thổi phần phật, ở trên boong thuyền của chiến hạm chỉ huy Tung Sơn hiệu trong hạm đội này, thống soái thảo phạt quân Nhật, Huỳnh Dương bá Triệu Tùng của Đại Hán đang cầm kính viễn vọng nhìn về phía lục địa ở phương xa, sắc mặt của gã cực kỳ trầm tĩnh, không nhìn ra được bất cứ biểu cảm gì, giống như là hiện tại chỉ đang cưỡi thuyền du lịch trên biển thôi vậy. Tuy nhiên, đám người ở bên cạnh gã kia thì lại không được thoải mái như vậy.- Triệu soái, hiện giờ chúng ta đã tới bên ngoài vịnh Tuấn Hà của Quan Đông rồi. Nguyên soái hải quân Lang Gia hầu Thái Đức – thống soái của hạm đội này một bên cầm kính viễn vọng nhìn về phía đối diện, một bên cẩn thận đối chiếu với hải đồ.- Hiện tại chúng ta tới gần bờ biển, phải mau chóng tìm được nơi đổ bộ được. Triệu Tùng không trả lời, ngay cả tầm mắt cũng không hề dịch chuyển một chút nào, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu mà thôi. Thái Đức lập tức quay đầu bắt đầu mệnh lệnh cho các thuộc hạ của mình, mà tùy theo mệnh lệnh của y, toàn bộ hạm đội bắt đầu chậm rãi thay đổi phương hướng, từng chiếc từng chiếc thuyền vẽ thành những vạch sóng trắng lớn trên mặt biển, nhìn qua tựa như vết cào mà người khổng lồ lưu lại. Tấm bản đồ Thái Đức hiện đang dùng chính là bản đồ Nhật Bổn mà các nhà truyền giáo Tây Dương vẽ ra vào mười mấy năm trước, chỉ ngẫm cũng biết là chất lượng không cao, tuy nhiên địa hình và đường ven biển đại khái vẫn được vẽ đâu ra đấy. Đường ven biển của Nhật Bổn hẹp và dài, hơn nữa quanh co khúc khuỷu, cho nên tạo thành rất nhiều vịnh thiên nhiên, mà thành Giang Hộ lại ẩn núp ở trong nơi sâu nhất của vịnh Giang Hộ, trong khi vịnh Giang Hộ liên kết với mặt biển bên ngoài chỉ thông qua một đường thủy Phổ Hạ nho nhỏ, chỉ có đi vào vịnh Tương Mô trước thì mới đi qua đường thủy Phổ Hạ tiến thẳng vào vịnh Giang Hộ. Sau khi Đại Hán và Mạc Phủ bắt đầu khai chiến, tuy rằng Đại Hán có được ưu thế tuyệt đối ở trên biển, Mạc Phủ lại bế quan toả cảng mua dây buộc mình nên không chống lại được Đại Hán, tuy nhiên để bảo vệ con đường vận chuyển ở trên biển, hải quân của Đại Hán cũng không xâm nhập mặt biển Quan Đông theo tầm vóc lớn, lại càng không xâm nhập thẳng vào ngoài vùng biển thành Giang Hộ. Mà hiện tại, tình hình cũng đã khác, quân đội Đại Hán đã quyết định quyết chiến với Mạc Phủ, đương nhiên hải quân cũng sẽ không giữ lại chút nào. Ngay tại mấy ngày trước đó, quân chủ lực thảo phạt Nhật mà Triệu Tùng chỉ huy đã bắt đầu lên chiến hạm, sau đó nhổ neo xuất phát, đánh về phía cứ điểm quan trọng của Mạc Phủ. Sau khi xuất phát ở Trường Khi, bọn họ một đường vẫn đi về hướng Đông Bắc, men theo đường ven biển của Nhật Bổn, vượt thẳng qua đảo Tứ Quốc, tiếp đó lại vượt qua bán đảo nước Kỷ Y, cuối cùng đi tới mặt biển bên ngoài của Quan Đông, mà hiện tại, hành trình trên biển của bọn họ rốt cuộc cũng đạt tới điểm cuối cùng.
Dựa theo kế sách của Triệu Tùng, hạm đội này sẽ tiến thẳng vào bên trong vịnh Giang Hộ, tiếp theo lục quân của Đại Hán được vận chuyển trên những chiến hạm này sẽ đổ bộ xuống đất liền của Nhật Bổn, sau đó đội quân này sẽ tiến quân thẳng về phía Giang Hộ, bức bách tướng quân Mạc Phủ là Đức Xuyên gia phải quyết chiến với quân đội Đại Hán, mà vào thời điểm lục quân tấn công, hạm đội hải quân sẽ chia ra làm nhiều phía xung quanh để tập kích quấy rối, dùng hỏa pháo oanh kích thẳng các nơi của Nhật Bổn không hề lưu tình chút nào, kiềm chế sức mạnh của Mạc Phủ, đồng thời gây ra khủng hoảng ở khắp mọi nơi.- Triệu soái, quân ta sắp sửa đổ bộ lên đất liền quyết chiến với Mạc Phủ rồi, hiện tại các tướng sĩ đều vô cùng hưng phấn, hi vọng anh dũng giết địch, kiến công lập nghiệp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây