Sau khi bác bỏ những lời của Bản Thương Trọng Tông, Cao Mộc Thanh tiếp tục nói.- Mà nếu điều bọn họ đi, chúng ta sẽ phối hợp với viện quân của Trực Hiếu công! Đại nhân cũng biết đấy, cái tên đại gian tặc Lập Hoa Tông Mậu hiện giờ đang dẫn quân tiến đánh Nại Lương, rõ ràng y là muốn đi ngăn viện quân Mạc Phủ... Nếu Đô Kinh xuất binh, thì tiền hậu giáp kích Lập Hoa Tông Mậu, đến lúc đó há chẳng phải là lập một công lớn sao? Chỉ cần tiêu diệt được Lập Hoa Tông Mậu, giặc Hán cũng sẽ gặp phải đả kích nặng nề, lẽ nào đây không tốt hơn so với hy sinh vô ích ở chỗ này sao?
Bản Thương Trọng Tông cẩn thận suy nghĩ một chút lời của Cao Mộc Thanh, cảm thấy quả thực có chút đạo lý.
Nhưng y vẫn có chút giữ lại. Trước đây từ thành Cơ Lộ chạy loạn lên bắc, trên đường gặp Lập Hoa Tông Mậu không ngừng truy kích, loại lang thang vất vưởng đó bây giờ y nghĩ lại vẫn giống như cơn ác mộng, y không bao giờ còn muốn chịu đựng loại cảm giác đó nữa.
- Nhưng... sĩ khí đại quân đã giảm, nếu ta lại dẫn quân rút lui, chỉ e trên đường không trói buộc nổi quân đội nữa. Chúng ta ở Đô Kinh còn phòng ngự được một chút, nếu ra khỏi thành ở bên ngoài, chỉ e sẽ dễ dàng sụp đổ mất!
Sau giây lát, y đau đớn nói.- Hơn nữa, giặc Hán hiện giờ đã đánh đến Phục Kiến, chúng ta cho dù muốn rút lui về phía đông cũng không có nhiều dư dật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây