Chấn động này lấn át cả cơn giận đối với trung ương triều đình. Bản Thương Thắng Trọng cân nhắc một chút, cuối cùng cảm thấy bảo vệ kinh thành, chống đỡ quân Hán càng thêm trọng yếu hơn, nên bắt đầu hạ lệnh cho quân đội Mạc Phủ và các phiên chủ trung với Mạc Phủ khắp nơi đều đến tập kết ở phụ cận kinh thành, chuẩn bị phòng ngự lại xâm lăng của giặc Hán.
Theo y thấy, chỉ cần Mạc Phủ kháng cự lại được giặc Hán xâm lăng, thì bất luận thế nào Nhật Bổn vẫn nắm được trong tay của Mạc Phủ. Cho dù trung ương triều đình có phất cờ hò reo, hiệu triệu người trong thiên hạ đứng dậy phản kháng lại Mạc Phủ cũng vô dụng. Y cũng lập công chuộc tội được. Ngược lại, nếu không kháng cự lại được quân tiên phong của Đại Hán, để cho kinh thành bị chiếm đóng, vậy thì y nhất định khó thoát tội, chỉ đành lấy cái chết để tạ tội với Tướng quân đại nhân.
Cân nhắc kỹ càng, y cũng chỉ đành đưa ra lựa chọn như vậy mà thôi.
Mật độ lùng sục đã mỏng đi, dường như đã cho đám người này một khích lệ to lớn, bọn họ lại lần nữa hoan hô.
Mấy ngày nay bọn họ trốn đông trốn tây, vừa sợ người của Mạc Phủ bắt vừa sợ Đại Hán không đánh tới, cho nên lúc hai nỗi lo cơ bản đã biến mất, mọi người đều vui mừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây