Trong lòng của ông ta tự biết mình hiện tại đã là người đang trong hiểm cảnh, mệnh treo trong tay người khác, một ứng đối vô ý chỉ sợ cũng sẽ có họa sát thân, cho nên tuyệt không dám chậm trễ, lấy đầu chạm đất, sau đó lớn tiếng trả lời.
- Bẩm tướng quân đại nhân, tệ phiên mặc dù cách rất gần Trường Khi, nhưng có thương quán trú đóng của người Hà Lan, sau khi chiến sự bắt đầu, trong đám người Hà Lan nảy sinh ra một tí xôn xao, vì bình ổn những xôn xao đó, bỉ nhân không trước tiên đi can thiệp với người Hà Lan không được, củng cố lại thế cục, cho nên hao tốn một chút thời giờ...
Sau khi ngừng lại một chút, ông ta cảm thấy sức thuyết phục của lý do hiện tại còn chưa đủ, cho nên tiếp tục bổ sung thêm một câu.- Ngoài ra, bởi vì lúc trước hai bên Trường Khi và Phúc Cương đều có chiến sự kịch liệt, cho nên vẫn luôn có đại lượng lưu dân đi vào tệ phiên, vì kế sinh nhai của đám lưu dân này, tệ phiên không tiêu phí đại lượng tinh lực an trí bọn họ không được, thế cho nên chậm trễ thời giờ, kính xin tướng quân đại nhân khoan thứ!
Sau khi nghe xong phiên dịch, lông mày của Triệu Tùng hơi hơi giãn ra.
- Điều này cũng đúng, chuyện này cũng không có cách nào. Được rồi, ngươi đã trước kỳ hạn quy định đến đây, ta cũng không truy cứu chuyện lúc trước với ngươi nữa, tuy nhiên, từ hiện tại trở đi, ngươi cũng đã thuộc sở hữu của quân đội Đại Hán chúng ta rồi, ngươi có hiểu không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây