- Cho nên chúng ta những người tòng quân này, đối với triều đình Đại Hán, đối với quốc dân phải có trách nhiệm, khiến cho chuyện này vĩnh viễn sẽ không rơi xuống trên đầu con dân Đại Hán. Triệu Tùng mặt không chút thay đổi đi nói, sau đó gã quay đầu nhìn về phía các quân quan bên cạnh gã.- Các ngươi nhìn thấy không! Nếu chúng ta có một khắc buông thả, huynh đệ của chúng ta, cha mẹ của chúng ta, vợ con của chúng ta sẽ rơi xuống tình trạng như vậy, thậm chí còn không bằng nơi này!
Không giống với lời dạy bảo bình thường, hôm nay không ai trả lời, mọi người chỉ lẳng lặng đi nhìn.
- Triệu soái nói đến quá đúng. Triều đình và quốc dân lấy mồ hôi và máu cung cấp nuôi dưỡng chúng ta, không phải là vì chúng ta tới bảo vệ bọn họ sao? Chúng ta nhận được lương bổng hậu đãi như vậy, làm sao không lấy cái chết đền nợ đất nước? Thật lâu sau, Nghiêm Quảng mới gật gật đầu.- Cho nên chúng ta phải luôn tỉnh táo, không được kiêu ngạo tự mãn, phải duy trì quân giới và kỹ thuật tiên tiến nhất, xây dựng súng pháo và chiến hạm tiên tiến nhất, như thế mới không làm cho thiên tử thất vọng, mới không làm cho vạn dân Đại Hán thất vọng!
Trong im lặng, bọn lính Đại Hán tiếp tục dựa theo kế hoạch ban đầu thu dụng đám dân chúng này. Đám dân chúng này dựa theo trình tự được biên tổ, sau đó cứ mỗi mười tổ được giao cho một đội công binh gánh vác cai quản và giám thị.
Chiếu theo kế sách dự định, bọn họ lập tức sẽ vùi đầu vào trong các loại lao dịch, đầu tiên bọn họ sẽ xây dựng lại bến cảng và dân cư Trường Khi, để tiện cho Đại Hán vận chuyển vật tư, đồng thời tiện cho quan binh Đại Hán cắm trại, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ưu tiên nhất này, bọn họ sẽ ở dưới hiệp trợ chỉ đạo của công binh Đại Hán, xây dựng càng nhiều con đường và kiến trúc, khiến thành Trường Khi sau cuộc chiến cũng trở thành công cụ trọng yếu của Đại Hán ảnh hưởng đến đảo Cửu Châu thậm chí toàn bộ Nhật Bổn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây