Lời nói của y dõng dạc, hùng hồn, chỉ là Chu Phác nghe được ý ở ngoài lời – nếu như không có chỗ đứng vậy sẽ liều mạng người sống ta chết, còn nếu như có đất lập thân đại khái cũng sẽ không có lòng phản kháng lại.
Tốt lắm, đây chính là hiệu quả y muốn.
- Phiên chủ, nếu chúng tôi thực sự không muốn cho đắt phiên một chỗ lập thân, cũng sẽ không cố ý chạy tới chỗ này rồi, mọi người dùng đao thương nói chuyện chẳng phải có ý nghĩa hơn dùng miệng lưỡi nhiều lắm sao?
Bởi vì đã đại khái nắm được điểm mấu chốt của Lập Hoa Tông Mậu, cho nên Chu Phác tỏ vẻ càng thêm thong dong.- Lúc trước chúng tôi đã nói rồi, vì cảm ơn Đảo Tân gia đầu tiên hợp tác cùng chúng tôi, chỉ cần chúng tôi thắng được Mạc Phủ, sau cuộc chiến sẽ tặng Cửu Châu cho một tộc Đảo Tân, lấy thân phận lãnh thổ tương truyền nhiều thế hệ - Đây là chính thiên tử cho phép chuyện này, không sửa đổi được.
Gã lại cố ý đẩy ra thiên tử Đại Hán, gia tăng sức uy hiếp của mình, sau đó mới nói ra tính toán trong lòng của mình.- Lãnh địa Lập Hoa gia bây giờ ở Cửu Châu, như vậy đến lúc đó nhất định là phải đưa cho Đảo Tân gia, tuy nhiên… Đây đối với Lập Hoa gia mà nói tuyệt đối không phải chuyện tổn thất lớn, bởi vì chúng tôi tuyệt không bạc đãi người hợp tác với mình. Miễn là phiên chủ giúp bọn ta, chúng tôi ở nơi khác tìm một mảnh đất đai khác bồi thường cho phiên chủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây