- Phiên chủ đại nhân, chúng ta vẫn phải rời khỏi nơi này đi Trường Khi trước thôi. Nơi này đã không thủ được nữa rồi. Gia lão trung thành gom lại gần bên cạnh ông ta.- Việc đã tới nước này, chúng ta hiện giờ toàn quân đánh cược một lần nữa cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi. Thừa lúc hiện giờ chúng ta còn có chút binh lực, mau chóng lui lại đi! Những binh lực này của chúng ta ở nơi này không hữu dụng, nhưng tới nơi Lão trung đại nhân liền có được hữu dụng. Còn nữa… đại nhân ngẫm lại đi, nếu như phiên binh chúng ta đều tiêu sạch rồi, đến lúc đó như thế nào gặp Lão trung đại nhân đây?
Ông ta mặc dù không có nói rõ, nhưng Hắc Điều Trung Chi lập tức liền hiểu rõ ý của đối phương, dù sao nơi này xem ra là chống đỡ không nổi rồi, vẫn không bằng mang nhiều chút bộ thuộc rời đi. Trước mặt Lão trung đại nhân, nếu như còn có bộ đội liền còn có địa vị, nếu như binh hiện giờ đều liều hết rồi, tới lúc đó người cô quả làm sao sẽ được Lão trung đại nhân bỏ vào trong mắt đây?
Hơn nữa, lưu lại ở nơi này có ý nghĩa gì? Bản thân mình cũng sợ hãi, sợ hãi một bức tường dài màu đỏ di động đối diện, ông ta nhận ra mình không có cách nào.
Ông ta lập tức liền hạ quyết tâm, sau đó gấp gáp thúc giục vât cưỡi xoay về phía sau.
- Đi! Chúng ta đi! Theo mệnh lệnh của ông ta, bọn phiên sĩ bên cạnh ông ta cũng đều quay đầu ngựa lại, cấp tốc rời khỏi chiến trường lui về sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây