- Các vị, chúng ta đều là con cháu hậu duệ Đằng Nguyên gia, thân gánh vác chính là lãnh thổ và hy vọng của mọi người thiên hạ, thời điểm triều đình cần, chẳng lẽ chúng ta lùi bước được sao? Thường ngày chúng ta ai nấy dõng dạc hùng hồn, chỉ hận không được cúc cung tận tụy chết mới dừng sao, chẳng lẽ chỉ là lời trên miệng sao? Mắt thấy tâm tình mọi người có chút ngưng trọng, Nhị Điều Khang Đạo đột nhiên quát ra.- Lời nói thiên sứ đều là đúng lý, nếu như Hậu Thể Hồ thiên hoàng không phải mang theo tam thần khí chạy khỏi kinh thành, làm sao lần nữa cát cứ một phương, hơn nữa kêu gọi người trong thiên hạ thảo phạt Mạc Phủ? Vào thời khắc mấu chốt dẫn Pháp hoàng và Thiên hoàng cùng với tam thần khí thoát khỏi kinh thành, mấu chốt thành bại chính là cái này, cũng là mấu chốt thiên hạ! Chúng ta liều chết cũng phải làm kỳ được điểm này trước khi Đại Hán tiến công.
Tuy rằng Nhị Điều Khang Đạo cổ động, những người khác cũng rối rít gật đầu, cuối cùng đồng ý kế sách Chu Phác đề xuất cứu Pháp hoàng ra sau đó chạy trốn đến Cửu Châu.
- Lời nói Hữu đại nhân thật đúng. Chu Phác vô cùng tán thưởng Nhị Điều Khang Đạo.- Kinh xin chư vị từ hôm nay liền lên kế hoạch chuyện này, vận dụng hết thảy sức lực của chính mình, không cần quản hậu quả gì nữa, chỉ cần làm thành chuyện này, đại sự cũng đã đạt thành hơn phân nửa.
Kỳ thực đối với Chu Phác mà nói, triều đình Nhật Bổn thậm chí ủng hộ bản thân Pháp hoàng, tuy rằng vô cùng hữu dụng vô cùng trọng yếu, nhưng cũng phải nhất định, cho nên y thực ra cũng không trông cậy vào Pháp hoàng tự chạy trốn, được chạy đến cạnh mình. Chỉ cần triều thần Nhật Bổn đồng thời vào lúc Đại Hán tiến công Cửu Châu gây nên một chuyện, biểu đạt ra phản kháng đối với Mạc Phủ, hoặc chí ít bày ra lập trường không cùng với Mạc Phủ chống cự Đại Hán, với y mà nói như vậy cũng đã đạt được mục tiêu rồi, khi đó chắc hẳn Mạc Phủ sẽ càng thêm sứt đầu mẻ trán nhiều lắm.
- Đại nhân, chúng tôi sẽ dốc hết sức. Nhị Điều Khang Đạo xụ mặt xuống, hiển nhiên đã quyết định chủ ý.- Chúng tôi có thật nhiều công gia trung thành với triều đình, còn có gia bộc mấy đời trung thành với chúng tôi, hơn nữa thủ vệ đóng ở kinh thành và hoàng cư, có rất nhiều người đồng tình với triều đình và Pháp hoàng bệ hạ, chỉ cần mọi người lập kế hoạch thích đáng, tập hợp cứu bệ hạ khỏi hoàng cư không thành vấn đề. Năm đó Hậu Thể Hồ thiên hoàng bị Túc Lợi Tôn Thị phái binh bao bọc xung quanh, đều từ trong cấm địa u sâu chạy trốn ra. Chúng tôi những hậu nhân này, chẳng lẽ so với cổ nhân lại kém hơn hay sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây