- Tiểu tử, bây giờ còn…
Có người không nhịn được nữa cao giọng hét to, sau đó tiếng hét này đột nhiên im bặt. Bởi vì bọn chúng nhìn thấy mấy người bọn Triệu Tiến cởi áo choàng trên người ra, sau đó lấy mũ giáp đội lên, mũ giáp này vẫn đeo ở sau lưng.
Bước chân của Tề Nhị Khuê liền chậm lại, chẳng cần hiệu lệnh, đám người sau lưng y cũng bước chậm cả lại. Đây mặc dù là một bộ áo giáp tuy không được đánh bóng sáng choang, còn những thứ cần thiết khác điều đã hoàn bị, dưới ánh mặt trời phản chiếu ánh hào quang, vừa nhìn đã biết đây là áo giáp sắt.
Điều khiến cho bước chân của đám buôn muối lậu chậm lại không chỉ là vì bộ áo giáp chưa từng nhìn thấy, mà còn là cử chỉ của năm người bọn Triệu Tiến. Xe ngựa đằng sau chưa tránh ra, viện binh không lên nổi, phía trước có mỗi năm người. Nhưng năm người này ung dung cởi áo khoác ngoài, đội mũ giáp lên. Phải biết là trước mặt có tới gần ba trăm người hán tử tay cầm binh khí, không ngờ bọn họ lại không sợ.
Khoảng cách giữa hai bên chỉ còn khoảng năm mươi bước. Xe ngựa sau lưng Triệu Tiến cuối cùng cũng đã dời đi. Đổng Băng phong bên kia đã lên ngựa của mình, cùng với Loan Tùng phòng bị bên cạnh. Bọn họ vẫn chưa nhìn thấy đối phương có cung thủ hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây