Một thư sinh trung niên, ngũ quan như đao khắc, lông mày sắc nét, trong mắt lộ vẻ kiêu ngạo, khí khái hơn người.
Sắc mặt Viên Trường Thanh hơi ngưng lại, trầm giọng nói: “Kiếm thần Côn Lôn, Trác Lăng Chiêu”.
Trong thiên hạ này, có thể có người mang kiếm ý thế này chắc chỉ có mình hắn ta.
Chủ yếu là hắn ta nhận ra thanh kiếm kia chính là bảo kiếm trấn long.
Hắn ta chỉ không hiểu vì sao người này đột nhiên lại xuất hiện ở kinh thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây