Lâm Mang chậm rãi lau thanh Tú Xuân Đao, giọng nói điềm tĩnh vang qua màn mưa ào ào:
“Sa Hạt Thôi Độc, từng là một trong Thất Sát Thần của Tôn Tín Môn, ta nói đúng không?“.
Lâm Mang đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía bóng người đang tiến tới.
Thôi Độc tiến tới, sắc mặt hơi thay đổi, ánh mắt độc ác nhìn chằm chằm Lâm Mang, ngữ điệu lạnh lẽo: “Không ngờ ta rời giang hồ lâu như vậy, vẫn còn người nhớ tới tên của ta.”
Lâm Mang thản nhiên ném miếng vải trên tay đi, lạnh cười nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây