Tô Bạch thấy vậy cũng không tiện nói gì thêm, hắn chỉ khẽ gật đầu rồi dự định cùng Lý Tuyết Trân rời đi.
Thế nhưng Lý Tuyết Trân lại vội vã chạy ra khỏi trại tạm giam. Khoảng hai, ba phút sau, cô chạy trở về với vẻ mặt hớn hở.
“Luật sư Tô, em xử lý xong rồi. Chúng ta ngồi đây chờ một chút là được.”
Tô Bạch ngơ ngác: “?”
Khoan đã, chẳng phải cô đã nói không quen biết ai ở đây sao?!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây