Tên ngốc to xác, à không, bây giờ phải gọi một tiếng anh Vĩ, tên đầy đủ là Vương Đại Vĩ.
Lần này Vương Đại Vĩ vẫn dẫn theo bốn người đàn ông cường tráng lần trước, anh ta nhìn thấy trước mặt chỉ đặt có một trăm vạn mà trực tiếp sa sầm mặt mũi.
“Tụi mày rượu mời không uống thích uống rượu phạt đúng không, anh mày cũng được tính là người đã lăn lộn trên phố rất nhiều năm rồi, nếu như tụi mày không trả được tiền thì anh cũng chỉ có thủ đoạn thôi, có thể bán mấy phụ tùng nào đó trên người tụi mày đổi lấy ít tiền.”
Ánh mắt tối tăm và u ám của Vương Đại Vĩ liếc một vòng quanh người của hai cha con, Trần Bảo Trụ cảm thấy mình như đang bị một con rắn độc nhìn trúng.
“Mày từng đây tuổi rồi chắc chắn người ta không cần đâu nhưng con trai mày vẫn còn trẻ, mấy bộ phận nào đó lại đang là lúc hữu dụng, kiểu gì cũng có người cần, bán một cái không đủ thì mình bán thêm mấy cái nữa, kiểu gì cũng có thể gom được đủ tiền thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây